Kiều Sở Sở khẽ cười, đưa tay chỉ lên trên:
“Thật trùng hợp, công ty chúng tôi cũng có camera giám sát. Đừng tưởng chỉ mình anh có thể đưa ra bằng chứng.”
Cô quả thật vừa chửi người, nhưng hai người này rõ ràng là kiếm chuyện trước. Không lẽ bắt cô phải câm nín để họ vu oan mà không phản kháng?
“Đừng báo cảnh sát!” Trương Lôi theo phản xạ liền lao tới cướp điện thoại từ tay đồng nghiệp.
Hắn chỉ muốn khuấy động vụ việc này, sau đó lợi dụng mạng xã hội để tạo dư luận, chứ không hề muốn sự việc bị đẩy đến tay cảnh sát. Nếu thế, người gặp xui xẻo chỉ có thể là hắn.
Đồng nghiệp cầm điện thoại lùi vài bước, trừng mắt nhìn Kiều Sở Sở:
“Hai người bọn họ coi thường pháp luật, giữa ban ngày ban mặt vừa đánh vừa chửi người. Phải để họ nhớ đời, anh đừng nghĩ cho họ nữa.”
Lúc này Trương Lôi khổ không nói nên lời.
Hắn nào phải nghĩ cho hai người kia, hắn chỉ đang nghĩ cho bản thân mình thôi. Nếu sự việc đến tay cảnh sát và điều tra ra sự thật, hắn không chỉ mất việc mà còn bị cư dân mạng chửi đến thân bại danh liệt.
Hắn đành nén giận, nói qua loa: “Thôi thôi, đàn ông không chấp nhặt với phụ nữ. Tôi là đàn ông, không tính toán với họ.”
“Dù anh không báo cảnh sát, thì tôi cũng báo.” Kiều Sở Sở lấy điện thoại ra và gọi ngay cho cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lat-ban-roi-ngoi-sao-tuyen-18-bong-choc-vut-sang-/3741483/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.