🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
"Vừa nãy đạo diễn còn nói muốn đổi người, vậy mà bây giờ lại đổi ý ngay, đúng là công khai đi cửa sau mà."

 

"Haizz, ai bảo chúng ta không lợi hại như người ta? Người ta dám làm mọi thứ, không có giới hạn. Mấy thủ đoạn đó dù có kể cho chúng ta nghe, chúng ta cũng chẳng dám làm."

 

"Thật bất công quá!" Một trong những kẻ theo đuôi phẫn nộ lên tiếng.

 

Ngoài sự tức giận, trong lòng họ còn có cả sự ghen tị và đố kỵ.

 

Giá mà người bám được vào "cây đại thụ" Dư Vãn là bọn họ thì tốt biết mấy.

 

Giữa đám đông, một người đàn ông lặng lẽ cúi đầu, ánh mắt lóe lên tia sáng. Đó chính là Chu Phi Vũ, tân binh mới ký hợp đồng với công ty của Dư Vãn.

 

Nếu muốn lấy lòng Dư Vãn, chẳng phải cậu ta đang ở ngay vị trí thuận lợi nhất sao?

 

Chớp mắt, nửa giờ trôi qua. Dư Vãn dẫn Tả Thần Tinh trở lại.

 

"Đạo diễn Từ, chúng ta có thể bắt đầu quay rồi."

 

"Được, tất cả vào vị trí, quay phim sẵn sàng, mọi người lần lượt giới thiệu bản thân."

 

Đạo diễn Từ hô một tiếng, tất cả đều sẵn sàng.

 

Thứ tự giới thiệu bản thân đã được sắp xếp từ trước, người đầu tiên là Tống Điềm Điềm.

 

Cô ta đi giày cao gót, tự tin bước lên sân khấu và biểu diễn một điệu nhảy.

 

Sau màn trình diễn, đến lượt các giám khảo chấm điểm.

 

Chương trình lần này mời ba giám khảo: Ảnh hậu Dư Vãn, ca sĩ nổi tiếng Thần Phong và nghệ sĩ múa Tư Niệm.

 

Dư Vãn là người đầu tiên cho điểm: "Sáu điểm. Kỹ thuật cơ bản khá ổn, nhưng nhảy thiếu cảm xúc."

 

Cô tuy không phải chuyên gia múa, nhưng "không ăn thịt lợn cũng từng thấy lợn chạy", cô có gu thẩm mỹ riêng của mình.

 

Một nghệ sĩ múa thực thụ như Tư Niệm có khí chất linh hoạt, xem cô ấy biểu diễn giống như thưởng thức một tác phẩm nghệ thuật.

 

Nhưng điệu nhảy của Tống Điềm Điềm không đem lại được cảm giác ấy.

 

Biểu cảm của cô ta cứng nhắc, động tác máy móc, giống như đang làm theo nhịp điệu mà không có cảm xúc. Mỗi động tác đều đúng chuẩn, nhưng thiếu sự mềm mại, liền mạch.

 

"Tôi đồng ý với ý kiến của cô Dư." Tư Niệm cũng cho sáu điểm.

 

Cuối cùng là đến lượt Thần Phong.

 

Trong mắt người ngoài, Thần Phong trẻ tuổi đã trở thành một ca sĩ nhạc pop đình đám, được xem là tài năng trẻ, vận đỏ như son.

 

Nhưng chỉ anh ta mới biết, ngoài việc ca hát, niềm đam mê lớn nhất của anh là cờ bạc. Hơn nữa, lần nào anh cũng đánh lớn, dẫn đến việc hiện tại anh đang nợ ngập đầu.



 

Anh ta rất muốn tổ chức thêm vài buổi hòa nhạc để kiếm tiền nhưng hình tượng anh xây dựng trong ngành là một quý công tử khiêm tốn, không quan tâm đến những thứ tầm thường như tiền bạc. Ngay cả khi anh muốn vứt bỏ hình tượng này, quản lý của anh cũng không đời nào đồng ý.

 

Anh chỉ còn cách tìm đủ mọi thủ đoạn để kiếm tiền.

 

Vì vậy, khi ba của Tống Điềm Điềm tìm đến, đề nghị dùng tiền để mua chuộc, anh ta đồng ý ngay lập tức.

 

Nhận tiền thì phải làm việc, Thần Phong nhấn thẳng vào nút điểm cao nhất: "Tôi thấy Tống Điềm Điềm nhảy rất tốt, nhất định phải cho điểm tối đa."

 

Điểm cuối cùng là trung bình của ba giám khảo. Nhờ "cửa sau" của Thần Phong, điểm của Tống Điềm Điềm là 7.3.

 

Điểm số này không quá cao cũng không quá thấp. Nhưng muốn đạt vị trí quán quân thì chắc chắn không thể.

 

Sau khi xuống sân khấu, Tống Điềm Điềm lén gọi cho ba mình: "Ba, ba có thể mua chuộc cả Tư Niệm giúp con không? Cô ấy cho con điểm thấp quá. Nếu cứ tiếp tục thế này, đừng nói là hạng nhất, con còn chẳng lọt nổi vào top ba."

 

Vậy thì làm sao cô ta có thể quảng bá hình tượng "thiếu nữ thiên tài"?

 

Ba cô ta cau mày: "Mua chuộc Thần Phong đã tốn không ít tiền. Nếu muốn mua chuộc thêm cả Tư Niệm, quỹ lưu động của công ty sẽ không còn nhiều. Hơn nữa, Tư Niệm nổi tiếng là người trong sạch, cô ấy sẽ không đồng ý đâu."

 

"Chỉ cần là con người thì sẽ có mặt tối. Dù cô ấy không thiếu tiền, chắc chắn sẽ thiếu thứ khác." Tống Điềm Điềm không cho là đúng.

 

"Lúc chưa tìm được Thần Phong, con còn nghĩ anh ta là dòng nước trong lành của giới ca sĩ nữa cơ!"

 

Kết quả thì sao?

 

Khi Thần Phong nhìn thấy tiền, mắt anh ta gần như lồi ra. Không hề do dự một giây, anh ta đồng ý ngay lập tức.

 

Về chuyện tiêu tiền, Tống Điềm Điềm cũng có suy nghĩ của riêng mình:

 

"Ba bây giờ tiêu tiền cho con gọi là đầu tư. Con và chị con không giống nhau, con tuyệt đối sẽ không để mình trở thành nghệ sĩ tai tiếng. Kể cả Lục Trầm, sau này con nhất định sẽ tìm một người đàn ông giỏi hơn anh ta."

 

"Điềm Điềm, tất cả hy vọng của ba đều đặt lên con. Con nhất định không được làm ba thất vọng."

 

Tống Điềm Điềm biết mọi chuyện đã xong xuôi.

 

Cô ta hài lòng cúp điện thoại, rồi trở lại hàng ghế khán giả để theo dõi phần biểu diễn của những người khác.

 

Người tiếp theo lên sân khấu là Tả Thần Tinh.

 

Trước đó, phong cách trang điểm của cô là thuần khiết, trông rất đẹp nhưng có phần không hợp với đường nét gương mặt của cô.

 

Nhưng khi chuyển sang phong cách quý cô mạnh mẽ, khí chất lập tức thay đổi hoàn toàn.

 

Cô vừa bước lên sân khấu, chưa kịp biểu diễn, Tư Niệm đã hài lòng gật đầu.

 

"Hôm nay em sẽ mang đến cho mọi người điệu nhảy gì?"



 

"Nhảy Jazz ạ."

 

Tả Thần Tinh hít một hơi thật sâu.

 

Cô tự nhủ trong lòng: Tả Thần Tinh, mày làm được, nhất định làm được!

 

Theo nhịp điệu của âm nhạc, cô bắt đầu di chuyển cơ thể, từng động tác đều hoàn hảo đến không chê vào đâu được.

 

Chưa đợi nhạc kết thúc, Tư Niệm đã lập tức cho điểm tuyệt đối.

 

Dư Vãn cũng nhanh chóng nhấn nút điểm cao nhất.

 

Lúc này, chỉ còn Thần Phong chưa cho điểm. Anh ta đặt tay lên bảng điểm, trong lòng đấu tranh dữ dội.

 

Phải nói thật lòng, Tả Thần Tinh nhảy quá xuất sắc. Khi chương trình phát sóng, chỉ riêng điệu nhảy này cũng đủ giúp cô thu hút vô số người hâm mộ.

 

Nhưng nếu anh ta cho điểm thấp, chẳng phải sẽ bị cả mạng xã hội công kích sao?

 

Vấn đề là, anh ta đã nhận tiền của nhà họ Tống. Nếu không cho điểm thấp, nhà họ Tống chắc chắn không tha cho anh.

 

Sau khi cân nhắc, cuối cùng anh ta vẫn cho 2 điểm.

 

"Tần Phong, anh có nhầm không? Một bài nhảy xuất sắc như vậy mà anh chỉ cho 2 điểm?" Tư Niệm lập tức lên tiếng chất vấn.

 

Điểm này quá thấp.

 

Thần Phong liền giả ngu: "Cô Tư, tôi thấy bài nhảy này không có gì đặc biệt, động tác hơi quá đà, không thể cho điểm cao. Tôi nghĩ múa phải mang phong cách đẹp và duy mỹ."

 

Tư Niệm không biết phải nói gì.

 

Múa có rất nhiều loại hình, ngay cả khi anh ta không hiểu, chí ít cũng phải có thẩm mỹ cơ bản, sao có thể cho điểm thấp như vậy?

 

Thấy hai người sắp cãi nhau, đạo diễn Từ nhanh chóng đứng ra hòa giải:

 

"Các giám khảo có quyền tự do cho điểm, đừng tranh cãi. À, tôi quên thông báo, phía nhà tài trợ vừa quyết định đột ngột, chương trình sẽ chuyển sang phát sóng trực tiếp."

 

Dư Vãn và Tư Niệm không có ý kiến gì về chuyện này.

 

Nhưng Thần Phong thì khác, anh ta hoảng hốt:

"Trước giờ luôn ghi hình trước, tại sao bây giờ lại chuyển thành trực tiếp? Các anh cũng không báo trước."

 

Nếu ghi hình trước, anh ta còn có thể nhờ nhà họ Tống mua chuộc đội ngũ biên tập để chỉnh sửa những cảnh bất lợi.

 

Nhưng giờ chuyển sang phát sóng trực tiếp, mọi tính toán của anh ta đều tan thành mây khói!

 

Đạo diễn Từ chỉ nói một câu: "Đây là quyết định của nhà tài trợ. Nếu không chấp nhận, anh có thể rút khỏi chương trình."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.