Lục Trầm biết rằng anh và mẹ không cách nào nói chuyện được, anh cũng không muốn lãng phí thêm lời nào.
"Nếu đã vậy, thì con cũng không về nữa."
"Con dám!" Mẹ Lục trừng mắt: "Tối nay nếu mẹ không thấy mặt con, thì từ nay về sau con đừng về nhà nữa."
Nói xong, bà cúp máy ngay lập tức, một mình ngồi tức giận không thôi.
Bà càng lúc càng chắc chắn với suy nghĩ trong lòng, nhất định phải chia rẽ hai người họ. Nếu không, sớm muộn gì Lục Trầm cũng sẽ trở thành một kẻ không biết đến tình thân.
Ở đầu dây bên kia, Lục Trầm cũng giận đến mức không kiềm chế nổi.
Anh không thể hiểu nổi, tại sao mẹ mình lại cố chấp đến thế!
"A Lục, em chuẩn bị đến đoàn quay rồi, anh ổn chứ?"
Dư Vãn sau khi thu dọn đồ đạc xong, vừa ra cửa liền thấy một cảnh như vậy.
Cô cảm thấy rất lo lắng: "Anh cũng đừng vì em mà cãi nhau với bác gái. Dù sao hai người cũng là mẹ con ruột thịt, bác ấy làm vậy cũng chỉ vì muốn tốt cho anh."
"Nếu bà ấy thật sự muốn tốt cho anh, thì không nên can thiệp vào cuộc sống của anh, ép anh ở bên một người phụ nữ mà anh không yêu." Lục Trầm lắc đầu.
Thay vì nói là yêu, chi bằng nói mẹ anh đang muốn thỏa mãn sự kiểm soát của bản thân.
Bà muốn một người con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lat-ban-roi-ngoi-sao-tuyen-18-bong-choc-vut-sang-/3740724/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.