Dư Vãn khẽ chạm vào cánh tay của Kiều Sở Sở.
Lần này có thể cứu được hai người bọn họ, thật sự là nhờ vào Ôn Vũ Thần.
Kiều Sở Sở hiểu rõ trong lòng, khuôn mặt lập tức nở một nụ cười ngọt ngào.
"Thầy Ôn, hôm nay thật sự cảm ơn thầy. Nếu không có thầy, em thật sự không biết phải làm sao..." Cô gãi đầu ngượng ngùng, sau đó nói tiếp:
"Ngày mai thầy có thời gian không? Em muốn mời thầy một bữa, coi như để bày tỏ lòng biết ơn."
Ôn Vũ Thần phẩy tay, không mấy để tâm:
"Không cần đâu, chỉ là chuyện nhỏ thôi. Bọn chúng dám gây chuyện trong quán net của tôi, tôi đương nhiên không thể để yên."
Khi đến dưới lầu nhà Kiều Sở Sở, cô lập tức nhảy xuống xe, vẫy tay chào hai người.
"Thầy Ôn, phiền thầy đưa chị Dư về giúp em nhé, cảm ơn thầy."
Ôn Vũ Thần cười lắc đầu, nhẹ giọng đáp:
"Đương nhiên rồi."
Tiếng chuông điện thoại vang lên, Dư Vãn cúi đầu nhìn, phát hiện là Lục Trầm gọi tới.
Lúc này đã là 11 giờ đêm.
Dư Vãn thoáng lộ vẻ áy náy, vội vàng bắt máy:
"Em sắp về nhà rồi, anh đừng lo."
Lục Trầm lập tức mất bình tĩnh, anh cầm lấy áo khoác, đôi chân dài nhanh chóng bước ra cửa.
"Vậy anh qua đón em ngay, em với Kiều Sở Sở đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lat-ban-roi-ngoi-sao-tuyen-18-bong-choc-vut-sang-/3729143/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.