Giọng nói của Lục Trầm trầm ấm đến mức khiến người khác không kìm lòng được.
Mỗi lần nói chuyện điện thoại với anh, Dư Vãn lại không khỏi nghĩ đến dáng vẻ của anh khi mất kiểm soát, từng tiếng gọi tên cô nhẹ nhàng nhưng đầy mê hoặc.
Cảm giác nóng bừng dâng lên trên gương mặt, Dư Vãn cắn nhẹ môi dưới, cố gắng giữ bình tĩnh.
"Không có gì đâu, đợi anh về rồi em sẽ nói."
Lục Trầm cúi xuống nhìn đồng hồ trên tay. Bây giờ ở trong nước đã là chín giờ tối.
"Vãn Vãn, lát nữa trợ lý của anh sẽ ghé qua nhà lấy một tài liệu, em nhớ mở cửa giúp nhé."
Dư Vãn chỉ đáp lời qua loa, chẳng mấy để tâm.
Nửa tiếng sau, chuông cửa vang lên. Kiều Sở Sở chạy đến mắt mèo để nhìn thử.
Quả nhiên, trợ lý của Lục Trầm đã đến.
Nhưng khi ánh mắt cô hạ xuống, lại phát hiện có điều không đúng. Trong tay người đó đang ôm một bó hoa hồng lớn.
Kiều Sở Sở vừa kinh ngạc vừa phấn khích, vội đưa tay che miệng, rồi hét lên gọi:
"Chị Dư, chị mau ra mở cửa đi."
Dư Vãn trong phòng tắm vừa dưỡng da vừa bất lực đảo mắt.
Hôm nay Kiều Sở Sở lại làm quá mọi chuyện lên rồi.
Cô lười biếng bước ra ngoài, thấy Kiều Sở Sở đang đứng ngay ngưỡng cửa, ánh mắt đầy mong chờ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lat-ban-roi-ngoi-sao-tuyen-18-bong-choc-vut-sang-/3729130/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.