Lục Trầm định thần lại, khuôn mặt trở nên nghiêm nghị.
“Mẹ, là Tống Nghiên cố ý bôi nhọ Vãn Vãn, em ấy chỉ đứng ra bảo vệ chính mình. Con không hiểu mẹ nói em ấy sai ở đâu. Con thấy là do mẹ có thành kiến quá sâu với em ấy.”
Giọng Lục Trầm càng thêm kiên quyết, ánh mắt sáng rực như muốn xuyên thấu tất cả.
Mẹ Lục sững sờ, đối diện với ánh mắt của Lục Trầm, bà giận dữ:
“Thằng nhóc này, cô ta đã cho con uống bùa mê thuốc lú gì mà khiến con tin lời một phía của cô ta? Nghiên Nghiên là một cô gái ngoan ngoãn, làm sao lại nói dối được?”
Nhớ tới dáng vẻ khóc như hoa lê đái vũ của Tống Nghiên trước mặt mình, Lục mẫu lại càng thêm đau lòng.
Bà chống tay lên hông, lớn tiếng nói:
“Mẹ không thích Dư Vãn, hai đứa vốn dĩ chẳng hợp nhau.”
Khuôn mặt Lục Trầm lập tức lạnh như băng.
“Mẹ, con thật lòng yêu Vãn Vãn. Mẹ đồng ý hay không, con không quan tâm!”
Nói xong, Lục Trầm mở tập tài liệu, bắt đầu làm việc, không thèm để ý thêm.
Mẹ Lục tức đến phát điên, chỉ tay vào anh nhưng mãi chẳng nói nên lời.
Cuối cùng, bà thở hắt ra một hơi dài, cười lạnh nói:
“Được, giỏi lắm. Nếu con nhất định muốn ở bên cô ta, sau này đừng về nhà nữa!”
Bà quay lưng đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lat-ban-roi-ngoi-sao-tuyen-18-bong-choc-vut-sang-/3729121/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.