“Vãn Vãn là bạn gái của cháu, không cần các người lên tiếng chỉ trích.”
Lục Trầm bình tĩnh quét mắt nhìn mọi người trong phòng:
“Trước khi dạy đời người khác, hãy nghĩ xem con cháu nhà mình có đáng mặt hay không.”
Câu này vừa dứt, không ít người biến sắc.
Lục Trầm quay về để kế thừa gia sản, dù sao cũng là người thừa kế danh chính ngôn thuận.
Nể mặt mẹ Lục, họ dám gây khó dễ cho Dư Vãn, nhưng tuyệt đối không dám đối đầu với Lục Trầm.
Huống hồ, mấy đứa con nhà họ đúng là từng gây ra không ít chuyện tai tiếng. Tương lai có khi còn phải nhờ Lục gia giúp dọn dẹp hậu quả. Nghĩ đến đây, họ đồng loạt im lặng.
Mẹ Lục giận đến mức mặt xanh mét, chỉ vào Lục Trầm nói:
“Thật là uy phong quá nhỉ! Con nhìn xem mình bị hồ ly tinh này làm hư đến mức nào rồi? Dám công khai chống đối trưởng bối, không còn chút lễ phép nào!”
Dư Vãn cười lạnh, nhịn không nổi nữa.
Hôm nay mà không phản bác lại mẹ Lục thì bà ta sẽ càng lấn tới.
“Không đáng kính, cớ gì phải kính? Một đám đàn bà chỉ biết bàn tán sau lưng mà còn đòi người khác tôn trọng?”
Mẹ Lục định phản bác lại thì ông cụ Lục đột nhiên đập mạnh cây gậy xuống sàn.
“Đủ rồi! Ta vẫn chưa c.h.ế.t đâu, các người định làm loạn ngay trước mặt ta sao?”
Ông cụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lat-ban-roi-ngoi-sao-tuyen-18-bong-choc-vut-sang-/3729105/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.