Phùng Y Đàm bước xuống giường cầm theo điện thoại lẻn đi rời khỏi bệnh viện, cô bắt một chiếc taxi bên đường. 
" Bác ơi, bácchở con tới trung tâm thương mại GiGaMall nhé ! " 
" Được! " 
" Mà bác có tài khoản không? Cháu thanh toán chuyển khoản nhé ví tiền cháu quên mang theo rồi " 
" Được không vấn đề gì ! " 
" Dạ ! " 
Bác tài xế thấy cô mặc quần áo bệnh nhân nhìn thấy đầu cô băng bó cũng tốt bụng lên tiếng hỏi thăm. 
" Con gái con ổn không? Con chạy từ bệnh viện ra một mình sao, người nhà của con đâu?" 
" Người nhà con ở dưới quê, con có bạn mà tụi nó đi làm rồi một mình con tự lo được mà " 
Bác tài xế nhìn nét mặt miễn cưỡng cười của Y Đàm trong lòng dấy lên chút thương cảm, vừa nhìn đã biết coi có tâm sự chú đã đón bao nhiêu khác gặp rất nhiều người, chỉ cần nhìn ánh mắt hành động của họ ông cũng mấy phần hiểu được tâm trạng của người đó thế nào. 
" Nhìn con chắc tầm 22 23 tuổi đúng không? " 
" Sao bác biết hay vậy, đúng thật con 22 tuổi " 
" Vì bác có đứa con gái trạc tuổi với con, mà nó đi du học rồi nhìn con bác lại thấy nhớ đến con bé! " 
" Con gái bác đi du học chắc chắn là học rất giỏi đúng không? Bác rất thương con gái lắm đây " 
Bác tài xế cười đáp lại " Có người cha nào mà không thương 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lap-lanh-anh-mai/3034756/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.