Trời đã chuyển chạng vạng, ánh chiều tà đỏ rực chiếu xuống hồ, đan xen với từng cánh sen hồng nhạt mềm mại, như dệt gấm vóc giữa mặt hồ.
Hai người tản bộ ở ven hồ, Ngụy Lật đội mũ cói, thỉnh thoảng lại xoay người nói chuyện với anh: “Anh biết không, ở gần chung cư em ở cũng có một công viên, hồ nhỏ trong đấy lâu lâu cũng có mấy con thiên nga, một lần em chạy bộ buổi sáng thấy có người cho chúng ăn, có một con màu đen dữ lắm, mổ con bên cạnh để giành ăn.”
Phó Thời Cạnh đi ở đằng sau, nghe cô nói chuyện, chợt tưởng tượng sáng sớm cô đến công viên chạy bộ, đứng ở lan can bờ hồ ngắm thiên nga, dù không có anh ở bên, cô vẫn có thể vui vẻ sống một cuộc sống vô lo vô nghĩ. Yêu đương có cách chung đụng của yêu đương, độc thân cũng có cách tận hưởng cuộc sống của độc thân. Chỉ là hiện tại, quan hệ giữa bọn họ giống như sợi chỉ mong manh, ở thời khắc lơ đãng nhất, cô để lộ ra cảm xúc cô độc lẻ loi, anh muốn vươn tay vỗ về, nhưng lại không dám.
“Phó Thời Cạnh.” Cô nhìn hoa sen trong sóng nước dập dềnh, bỗng nhiên gọi tên anh.
“Tuần nào anh cũng bỏ thời gian tới đây, anh có mệt không?”
Anh nói: “Không mệt.”
Ngụy Lật cúi đầu khẽ cười, không vạch trần lời nói của anh, lát sau tiếp lời: “Có thể em sẽ ở lại đây rất lâu.”
“Không sao cả.”
“Có thể em sẽ không có can đảm đối mặt với gia đình của anh.”
“Chuyện này cứ để anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lap-ha/895321/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.