Vừa tan làm, Ngụy Lật đã gấp gáp về thẳng chung cư, quên mất rằng Phó Thời Cạnh sẽ không trở về nhà sớm như vậy.
Cô rửa sạch vải rồi ngồi ở phòng khách ăn, gió lùa qua khung cửa, chẳng hiểu vì sao cơn gió hè này lại làm cô lạnh run. Bỗng cô nghĩ tới hôm người anh sực nức mùi rượu mà trở về nhà, thảo nào trông cảm xúc của anh hôm ấy là lạ.
Hôm nay Phó Thời Cạnh về nhà sớm hơn mọi lần, thấy cô đang ngồi ở phòng khách thì hỏi: “Em về lâu chưa?”
Ngụy Lật nhìn anh, cất giọng nhàn nhạt vẽ đường: “Anh có chuyện gì muốn nói với em không?”
Anh mở tủ lạnh lấy một chai nước, thẳng thắn đáp: “Không có.”
Ngụy Lật đành phải nói: “Hôm nay Thư Lâm đến tìm em.”
Động tác trên tay Phó Thời Cạnh khựng lại, nhíu mi: “Cô ta nói với em cái gì?”
Tỉnh lược đi mấy câu chuyện mà cô ta hồi tưởng, thì ý tứ đại khái là Phó Thời Cạnh ra tay giáo huấn em họ cô ta vì Ngụy Lật, cô ta sinh lòng bất mãn, tới tận nơi “cảnh cáo” Ngụy Lật đừng quá đắc ý.
“Anh và Cố Trạch xảy ra chuyện gì vậy?”
Phó Thời Cạnh cười khẩy một tiếng: “Anh có làm gì cậu ta đâu, chỉ là ép cậu ta uống chút rượu thôi, để cậu ta nếm thử mùi vị khi bị chuốc rượu là như thế nào.”
“Em cứ mặc Thư Lâm, cô ta nói cái gì cũng đừng để trong lòng.” Phó Thời Cạnh suy tư miết miết vành tai cô, giọng nói dìu dịu như an ủi vỗ về: “Mọi chuyện đều có anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lap-ha/895312/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.