Editor: Xử Vi Thanh [Tiểu Sam] 
"Đúng thật là một máy cơ giáp xinh đẹp." Trình Tụ khen ngợi. 
Tào Hi: "Trong nhà kho còn một máy đẹp hơn." 
Trình Tụ liếc nhìn anh: "Vậy nó cần một chủ nhân tốt hơn." 
Tào Hi cười cười, đem đám người Vương Chấn gọi đi vào, hạ lệnh rời khỏi Tinh cầu, sau đó mang theo Trình Tụ đi nhà kho. 
Trình Tụ đi theo phía sau anh, nhịn không được nhéo nhéo vai và cánh tay. 
"Mệt à? Tôi ôm anh?" Tào Hi tận dụng mọi thứ lấy lòng. 
Trình Tụ: "Tôi là mệt, không phải là tàn phế." 
Tào Hi cười nói: "Nói chung ôm trên ý nghĩa." 
Gương mặt khó có thể tin của Trình Tụ: "Ở nơi công cộng dâm ô trẻ em, nên xử phạt với năm năm tù và cực hình Trình gia." 
Tào Hi dáng tươi cười không đổi: "Cực hình Trình gia là gì?" 
Trình Tụ: "Người Tấn Giang đều biết, đánh JJ." 
"..." Tào Hi tiếc nuối: "Tôi còn tưởng có biện pháp khác vào Trình gia chứ." 
Tinh hạm bỗng nhiên lay động một cái. 
Tào Hi theo bản năng muốn ôm Trình Tụ, phát hiện đối phương thành thạo bắt được tay vịn khẩn cấp, tư thế chuẩn dính vào trên vách tường, sau đó lấy ánh mắt khinh bỉ nhìn anh "Quả nhiên là nhân viên văn phòng, gặp chuyện đã gà yếu". 
Tào Hi lặng lẽ nuốt xuống một ngụm máu ngậm trong miệng, quay đầu nghênh đón Tào Khải Trí chạy tới. 
Tào Khải Trí: "Tinh cầu trú quân đang công kích từ trên đất liền." 
Tào Hi thay đổi tuyến 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-tuong/3238162/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.