« Buổi sáng của Tuấn Tuấn »
Không có gì đáng chúc mừng bằng tháng chín,Tuấn Tuấn bắt đầu suy nghĩ về cuộc sống cấp ba lần thứ hai của mình.Vốn định phải giao lại chức vị lớn lao này nhưng cũng do nguyên nhân ở lại lớp nên vẫn tiếp tục đảm nhiệm,cho nên,lão Đại trung học Kim Hồ vẫn là Tuấn Tuấn.
Chân tay bên cạnh hắn,trừ bỏ hai con heo láu lỉnh cùng nhau ở lại lớp,ngoài A Điển,còn cộng thêm mấy người.Bất quá,bởi vì đều là kiểu người nhỏ bé,ra sàn liền bỏ bớt đi.
Ngày hôm nay cũng không tệ lắm,ít nhất,ánh mặt trời có chút sáng lạn.Trên ngọn cây bốn phía,vẫn là đám Ma Tước xanh trường bình thường líu ríu.
Kỳ thật,Tuấn Tuấn mới là không có cái loại tinh thần nhàn nhã này đi nghe chim nhỏ nói chuyệm phiếm.Nếu không phải trước mặt hắn là có người đang dạy bảo đạo lý thì giờ hắn đã tiêu sái ra ngoài đường tìm nơi mát mẻ mà trú,hiện tại là giờ học của hảo cục cưng,bốn phía im lặng nên mới có thể nghe được tiếng chim hót,ngẫu nhiên còn có thể nghe được tiếng rống sư tử của các thầy cô đang sử dụng micrô.
A Điển một bên tay phải cầm bút xanh,tay trái đỡ giấy,xem tường như là bàn. “Lão Đại,rốt cuộc phải viết dân quốc năm trăm lần đến khi nào a?”
(Ellie:Thật ra là mấy anh bị phạt quỳ viết dân quốc ngoài hành lang,không có bàn nên dùng tường sử dụng đỡ)
Tuấn Tuấn khó khăn kềm chế tức giận trả lời, “Ta nào biết,ta ngay cả hiện tại dân quốc bao nhiêu cũng không rõ,ngươi không cần phiền ta!”
“Có thể là viết đến tan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-tu-muon-len-dai-hoc/202689/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.