Tiểu gia nhìn chằm chằm chiếc giường kingsize đặt giữa phòng, càng nghĩ chỉ càng liên tưởng đến tình dục... Đơn giản nhắm mắt làm ngơ, bước vào phòng tắm. 
Qua loa tắm cho xong, Tiểu gia bước ra ngoài, nhìn xem thời gian, thấy Nghịch thiên còn chưa trở về. Cậu đành bật TV, càng nhìn lại càng thấy chán. Bất quá, dù buồn chán cách mấy, cậu thề cũng không thèm gõ cửa phòng kế bên... 
Dò qua hết một loạt các kênh, lại nhìn thử đồng hồ, mất không quá 3 phút, Tiểu gia cuối cùng vẫn nhịn không xong, lấy ra điện thoại, gọi cho lão Cống. 
"Này? Dương Uyên? Là tiểu tử cậu sao?!" Thanh âm lão Cống như muốn rung trời chuyển đất. 
Tiểu gia đem di động cách xa một chút, "Chết tiệt, nói nhỏ một chút thì chết à?!" 
"Tiểu tử nhà cậu! Sáng ra nói nhăng cuội gì vậy hử?! Hồi sau tôi gọi cậu cũng chẳng thèm nhận! Có ý gì hử?! Nói gì đi chứ?!" Oán khí một ngày đêm của lão Cống hiện tại mới có chỗ phát tiết, sáng sớm vốn đang ngủ ngon, lại bị tiểu tử thối Dương Uyên kia đánh thức còn chưa tính, vốn tưởng nhanh nhanh đưa tên này ra xe lửa, sau đó về có thể ngủ tiếp. Nhưng tên thối này trước khi đi lại nói một câu như thế, khiến toàn bộ buồn ngủ đều bay biến... Mẹ nó! Thiệt muốn dọa người sao?! 
Tiểu gia không thèm để ý chất vấn của đối phương, "Này, đi gặp mặt chồng... Này... Đã coi là chồng nhưng vẫn là 419 sao?" Đơn giản, thẳng tuồn tuột thật sự là phong cách của Tiểu gia. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-tu-giet-nguoi-pham-phap-sao/1978057/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.