Tỉnh rồi “ 
Phục Luân hai tay khoanh trước ngực ngồi tựa vào ghế, ánh mắt khinh thường nhìn Lăng Nghị nằm ở trên giường vừa mới chậm rãi mở mắt ra. 
Thấy rõ người ngồi bên cạnh giường, Lăng Nghị cũng không lộ ra vẻ mặt dư thừa gì, biểu tình lãnh đạm, cậu theo bản năng giật giật tay, phát hiện ra hai tay mình vẫn bị trói vào nhau mà trên một bên cổ chân cũng bị tròng lên một còng sắt to nặng. 
Qua một hồi lâu Lăng Nghị mới lấy lại được tỉnh táo, nhớ được những chuyện đã xảy ra trước khi chính mình hôn mê đã bị Phục Luân liên tục nhấn nước trong bồn tắm, cuối cùng lại bị Phục Luân mở rộng ở trên giường thô bạo xâm chiếm rất nhiều lần cho đến khi ngất đi. 
Đã ngủ mất bao lâu rồi Lăng Nghị cũng không còn nhớ rõ nữa. 
“Tôi cứ nghĩ anh sẽ muốn tôi đến chết ở trên giường, không ngờ anh vẫn là kẻ nhu nhược như vậy.” Lăng Nghị vẻ mặt không chút cảm xúc nhìn Phục Luân, thanh âm cực kỳ khinh bỉ, không biết bắt đầu từ khi nào thì việc khiêu khích chọc giận Phục Luân đã thành việc duy nhất Lăng Nghị có thể làm để chống lại hắn. 
Phục Luân nhẹ nhàng nở nụ cười “Tôi tha thứ cho sự khiêu khích của em bởi lẽ hiện tại em vẫn còn chưa hiểu rõ được tình cảnh của chính mình bây giờ.” Nói rồi, Phục Luân lạnh lùng ra lệnh một tiếng “Vào đi!” 
Phục Luân vừa dứt lời, hai người đàn ông đẩy cửa đi vào, một người trên tay nâng một bộ quần áo màu đen, một người 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-tu-ac-ma/1304459/quyen-6-chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.