Tốc độ khôi phục vết thương trên người Lăng Nghị rất tốt, một đêm trôi đi, miệng vết thương đã khép lại không ít, Mạnh Truyền Tân để Lăng Nghị nằm yên trên giường để mình bôi thuốc, Lăng Nghị ngượng ngùng quẫn bách một hồi lâu mới ngoan ngoãn nằm xuống.
Nằm sấp ở trên giường thân trần như nhộng, mặt Lăng Nghị nóng như hơ lửa, chôn chặt trong chăn, ngón tay ấm áp của Mạnh Truyền Tân phủ ở trên người cậu rất nhẹ nhàng ôn nhu, Lăng Nghị cắn môi, nén nhịn kích động trong lòng, yên tĩnh nằm úp sấp, lần đầu tiên được Tân ca chính mình tôn kính nhất sờ soạng thân thể, Lăng Nghị làm sao mà không căng thẳng cho được, hơn nửa hai người còn chưa phải là quan hệ hôn nhân, sau đó sẽ còn phải làm thêm những chuyện thân mật hơn nữa.
“Lăng Nghị, xoay người lại để anh bôi chút thuốc lên ngực em” Mạnh Truyền Tân ôn nhu nói.
“Trước… phía trước…? Hay là để em tự làm cũng được, cám ơn Tân ca” Lăng Nghị dùng chăn bọc mình lại, vội vã ngồi dậy, gò má nóng bừng đỏ ửng lên, vừa nãy nhất thời kích động khiến cho đầu óc mơ màng nghĩ ngợi lung tung, nghĩ đến mấy hình ảnh cấm trẻ em, làm cho tim Lăng Nghị không khỏi đập mạnh như điên.
Lăng Nghị lại mơ mộng tưởng tượng như vậy, cũng một phần vì ba năm qua luôn bị Phục Luân xâm chiếm làm những chuyện thân mật mà nên.
Ánh đèn hắt vào gò má Lăng Nghị lộ ra mấy phần ửng đỏ, bên trong hai con ngươi đen láy trong suốt cất giấu tia né tránh, tầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-tu-ac-ma/1304439/quyen-6-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.