Phục Luân đè lên phía sau lưng Lăng Nghị, một cánh tay gắt gao ghìm lại cổ Lăng Nghị, Lăng Nghị bắt đầu thấy khó thở, hai tay hắn dùng sức kiềm trụ cánh tay Lăng Nghị, cổ cậu được thả lỏng, hô hấp cũng thoải mái hơn.
Lăng Nghị vui mừng cử động những ngón tay, rất khó nhọc hít sâu vài một hơi để luồng không khí mát mẻ tràn vào giảm bớt áp lực nơi đại não, Lăng Nghị cấp tốc dùng móng tay bấu mạnh lấy cánh tay Phục Luân, vẽ ra một đường máu, Phục Luân bị đau liền thu tay về, Lăng Nghị cong gập khuỷu tay, đột nhiên từ phía sau đánh tới.
Phục Luân bình thản phòng vệ, nhưng bởi diện tích giường không lớn nên Phục Luân tránh né có chút bất tiện, bụng bị Lăng Nghị đột nhiên một cước đạp mạnh trúng.
Một cước này quả thật rất mạnh khiến Phục Luân đau đớn cả buổi mới lấy lại được bình tĩnh, hắn tuy nghe được từ Tả Kiêm Thứ biết Lăng Nghị thật ra có võ nghệ, thế nhưng hắn làm sao cũng không hề nghĩ tới lại mãnh liệt như vậy.
Thân thể Lăng Nghị tinh tráng, Phục Luân đã từng hỏi Lăng Nghị có luyện qua võ nghệ bao giờ không, ngay lúc đó Lăng Nghị chỉ trả lời ứng phó rằng mình thường xuyên rèn luyện thế nên thân thể mới khỏe mạnh cường kiện như vậy, thế nhưng chẳng đỡ được bất kỳ chiêu nào của ai cả. Ba năm qua, Lăng Nghị vẫn tỏ ra dịu ngoan như một con mèo nhỏ, bất kể thủ hạ Phục Luân ở phía sau có trêu cười cậu như thế nào, Lăng Nghị cũng đều sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-tu-ac-ma/1304433/quyen-6-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.