Thuyền chạy không tới năm phút đồng hồ thì hội hợp với một chiếc thuyền khác trên biển, lúc trước thủ hạ của Tiếu Tẫn Nghiêm lo lắng ở cửa khẩu biển sẽ có biến nên mới kiến nghị Tiếu Tẫn Nghiêm đừng đích thân đi vào, mà trước tiên cứ ở trên biển chờ đợi, nếu như có phát sinh tình huống khẩn cấp thì bọn họ cũng có thể lập tức mang Tiếu Tẫn Nghiêm rời đi.
Tiếu Tẫn Nghiêm vẫn đứng trên boong thuyền, khi hắn nhìn thấy thuyền của bên mình được lái tới, trong lòng hưng phấn không thôi. Hai thuyền tương giao, Tiếu Tẫn Nghiêm cấp tốc leo lên thuyền của Diệp Mạc, nhìn thấy thân ảnh gầy nhỏ đứng ở trên boong thuyền đầy gió nhẹ, Tiếu Tẫn Nghiêm kích động đến mức suýt chút nữa bật khóc.
Lần này, hắn chân chân chính chính nắm giữ nam nhân này, bất kể có xảy ra chuyện gì đi chăng nữa, hắn cũng sẽ cẩn thận từng li từng tí một nâng niu cậu, không để cậu phải đau lòng vì bất cứ chuyện gì, không tiếp tục để cậu phải chịu bất kỳ oan ức nào nữa.
Thủ hạ của Tiếu Tẫn Nghiêm thức thời rời đi, trên boong thuyền chỉ còn lại hai người Tiếu Tẫn Nghiêm và Diệp Mạc, Tiếu Tẫn Nghiêm chậm rãi bước đi về phía Diệp Mạc, mỗi một bước, đều mang theo niềm vui sướng to lớn.
Diệp Mạc nhanh chóng chạy đến trước mặt Tiếu Tẫn Nghiêm, kiễng chân ôm lấy cổ Tiếu Tẫn Nghiêm, chăm chú ôm thật chặt, đem mặt chôn ở trên vai Tiếu Tẫn Nghiêm.
“Mạc Mạc…” Tiếu Tẫn Nghiêm đưa tay ôm phủ lấy phía sau lưng Diệp Mạc, nhẹ nhàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-tu-ac-ma/1304428/quyen-5-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.