Hai tay Diệp Mạc run run nắm lấy phần nóng rực dưới hạ thân Dương Mạc, nhưng ngoại trừ run rẩy bên ngoài thì Diệp Mạc vẫn không có bất kỳ động tác gì, chỉ cắn môi cúi đầu, cảm giác bị lăng nhục mãnh liệt khiến Diệp Mạc không muốn cử động gì cả.
“Giang, tay của em thật mềm mại a” Dương Mạc nhắm mắt lại ngước đầu lên, lộ ra biểu hiện hưởng thụ, một tay khoát trên mái tóc mềm mại của Diệp Mạc xoa xoa, thở ra một tiếng “Nhanh…. nhanh dùng miệng….”
“Dương Mạc, con mẹ nó tao sẽ không bỏ qua cho mày!” Tiếu Tẫn Nghiêm ra sức gào thét, phát điên giãy dụa thân thể, những vết thương bị Phó Hữu dùng dao xẻ ra lại một lần nữa tứa ra máu tươi.
Diệp Mạc quay đầu lại nhìn Tiếu Tẫn Nghiêm khắp cả người nhuộm đỏ máu, theo bản năng buông tay ra, người hơi tiến về phía Tiếu Tẫn Nghiêm nhưng lại bị Dương Mạc một tay nắm lấy tóc Diệp Mạc, đem mặt Diệp Mạc mạnh mẽ quay lại về phía mình.
Da đầu đâu nhức khiến Diệp Mạc phải đưa tay che đầu, nhưng Dương Mạc lại càng nắm chặt hơn.
“Giang, tôi muốn ôn nhu với em lắm đấy a” Dương Mạc cúi đầu nhìn Diệp Mạc, cười nói, nhưng sắc mặt từ từ trở nên tàn nhẫn, dùng súng chĩa về phía Tiếu Tẫn Nghiêm “Lẽ nào em muốn tôi dùng Tiếu Tẫn Nghiêm để thúc giục em?”
“Đừng…. Tôi… tôi làm…. tôi làm là được chứ gì….” Diệp Mạc khó nhọc nói, tay chuyển qua hạ thân Dương Mạc, động tác tuy rất ngây ngốc, nhưng vẫn khiến cho Dương Mạc một trận run rẩy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-tu-ac-ma/1304423/quyen-5-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.