“Ba ba, lại đây chơi một lát đi!!”
Tiểu Phong cách đó không xa đang cùng Tiểu Diệp Tử đắp người tuyết vui vẻ hướng về phía nam nhân vẫy tay một cái, lớn tiếng hô.
Nam nhân cười cười, không nói gì nữa, chỉ cúi người dùng tay quét bớt tuyết trên băng ghế dài, ngồi xuống bên cạnh Tiếu Tẫn Nghiêm.
“Trẻ con ấy à, chính là ham chơi như vậy, cũng may chỉ có tuyết rơi, nếu như trời mưa thì không thể nuông chiều con trẻ như vậy được.” Nam nhân nhìn hai đứa nhóc cách đấy không xa, khẽ cười nói.
Hiển nhiên lời này là đang nói với Tiếu Tẫn Nghiêm ở bên cạnh.
Tiếu Tẫn Nghiêm vẫn không nói gì, ánh mắt kinh ngạc trước sau vẫn chiếu lên người nam nhân bên cạnh, Tiếu Tẫn Nghiêm thực sự bị giật mình, bởi hắn không hề nghĩ tới, Diệp Tuyền kia sau khi bị trúng đạn rơi xuống sông mà vẫn còn sống.
Chính là nam nhân trước mắt này!! Dung mạo của cậu ta, thân hình, giống Diệp Mạc trước kia hệt như đúc! Mà người đang chiếm giữ thân thể của Diệp Mạc, không phải chính là Diệp Tuyền sao?!
Thế nhưng, có điểm nào đó rất kỳ lạ!
“Tôi họ Giang” Nam nhân quay đầu lại, lịch sự khách khí nhìn Tiếu Tẫn Nghiêm cười nói “Không biết nên xưng hô với tiên sinh như thế nào?”
Giang? Tiếu Tẫn Nghiêm nhíu lông mày lại, vô cùng nghi hoặc nhìn “Diệp Tuyền” trước mắt trên khuôn mặt mang theo nụ cười ôn hòa, càng lúc càng cảm thấy kỳ quái, một người cho dù có mất đi trí nhớ, nhưng cảm giác người đó mang lại sẽ không thể thay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-tu-ac-ma/1304413/quyen-5-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.