Diệp Thần Tuấn muốn cản lại, kết quả lại bị Mạnh Truyền Tân ngăn cản.
“Diệp tổng, tại hạ hi vọng ngài có thể hiểu rõ, Diệp tiên sinh qua đời, người đau khổ nhất là Tẫn ca”
Diệp Thần Tuấn nhìn bóng lưng cô độc của Tiếu Tẫn Nghiêm ôm lấy Diệp Mạc rời đi, không nói gì nữa, nhớ đến những ngày trước khi Diệp Mạc chết vẫn còn nhớ tới Tiếu Tẫn Nghiêm, Diệp Thần Tuấn cảm thấy, nếu như Diệp Mạc còn sống thì có lẽ cũng hy vọng được Tiếu Tẫn Nghiêm ôm đi.
Thân thể Diệp Mạc rất lạnh lẽo, Tiếu Tẫn Nghiêm cởi áo khoác bọc thân thể Diệp Mạc vào bên trong, chăm chú ôm vào trong lòng, mặt kề sát trên mặt Diệp Mạc, tựa hồ muốn lan truyền một ít hơi ấm sang cho Diệp Mạc.
Diệp Mạc vô cùng “thuận theo”, mắt nhắm lại, vô thanh vô tức nằm ở trong lồng ngực Tiếu Tẫn Nghiêm, đây chính là điều Tiếu Tẫn Nghiêm từ trước đến nay luôn chờ đợi, một Diệp Mạc giờ khắc này, an lành yên tĩnh, trơn bóng như ngọc.
Trở lại biệt thự, Tiếu Tẫn Nghiêm ôm Diệp Mạc lên lầu tiến vào phòng ngủ, nhẹ nhàng đặt Diệp Mạc lên trên giường, hôn lên trán Diệp Mạc một cái, thấp giọng nói “Anh sẽ lập tức sai người đi nghiên cứu chế tạo thuốc giải độc, ngoan, cố chịu đựng nhé.”
Tiếu Tẫn Nghiêm đi tới phòng khách, cầm điện thoại di động lên gọi tới số của Tây Uy Cường, yêu cầu Tây Uy Cường lập tức sai nhóm nghiên cứu kia tiếp tục nghiên cứu thuốc giải độc.
Tây Uy Cường đang định hỏi tại sao, kết quả bị Tiếu Tẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-tu-ac-ma/1304410/quyen-4-chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.