Không khí ấm áp an lành một khắc trước trong nháy mắt biến đổi khiến người ta phải nghẹt thở, Tiếu Tẫn Nghiêm ngồi ở đối diện Diệp mạc, ngũ quan lãnh khốc lộ ra khí tức tiêu điều dọa người, không mất đi khống chế, chỉ là hắn bình tĩnh âm u đến quỷ dị.
Cho dù hắn có muốn tự gạt mình đến thế nào đi chăng nữa, giờ khắc này cũng nên tỉnh táo lại rồi.
Tiếu Tẫn Nghiêm vung tay lên, người hầu trong phòng ăn tự động rời đi, chỉ còn lại mỗi hai người Diệp Mạc và Tiếu Tẫn Nghiêm.
“Bên trong USB là gì?” Tiếu Tẫn Nghiêm cầm muỗng nĩa lên, cúi đầu nhìn đồ ăn trên bàn, một lần nữa tiếp tục ăn, không ngẩng đầu lên lãnh đạm hỏi.
“Là địa điểm trữ hàng của anh ở Đông Nam Á cùng với tuyến đường tốt nhất đi vào.” Diệp Mạc nhìn Tiếu Tẫn Nghiêm nhẹ giọng mở miệng, trong đôi con ngươi là đau thương mà ai đọc cũng không hiểu được.
Động tác của Tiếu Tẫn Nghiêm dừng lại, thoáng kinh ngạc, bên trong chiếc USB kia chứa cơ mật có giá trị khổng lồ, chợt cười một tiếng, giống như đang tự cười nhạo mình, thanh âm có chút thống khổ.
“Em biết đám hàng kia quan trọng đối với anh nhiều thế nào không?”
“Biết, thế nên tôi mới lấy cắp.”
“Cho Phục Luân?”
“Phải.” Diệp Mạc cúi đầu, Tiếu Tẫn Nghiêm không nhìn rõ được tâm tình giấu trong đáy mắt ấy của Diệp Mạc.
“Em đang muốn nói với tôi rằng sự tha thứ của em là giả, nói yêu tôi cũng là giả, nhiều ngày qua em ngoan ngoãn lấy lòng tôi như vậy con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-tu-ac-ma/1304400/quyen-4-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.