Tim dường như rơi vào khẽ băng nứt, kết xung quanh tim một tầng băng tạp đâm nhói, băng hàn từng chút một đâm vào mạch máu, từ lòng bàn chân nhói lên cảm giác lạnh buốt, như có một trận cuồng phong tuyết lạnh tập kích toàn thân. Trong nháy mắt, Tiếu Tẫn Nghiêm không còn nhớ nổi bản thân đang đứng ở nơi nào, trong não đều là tiếng ong ong, ngay cả suy nghĩ cũng trở lên khó khăn. Trên gương mặt lạnh lùng dần dần xuất hiện sụp đổ không thể tin nổi, vì hoảng sợ mãnh liệt mà run rẩy, bên trong không gian yên ăng, chỉ có tiếng rất nhỏ của trang giấy ma sát quỷ.
…..Nội dung nhật ký……
Ngày …. tháng… năm…..
Mình là Diệp Mạc, mình nhất định phải nhớ kỹ chuyện này, vì mình sợ rằng sẽ có một ngày nào đó ngay cả bản thân mình cũng không biết mình là ai, mình biết sẽ chẳng có ai tin tưởng chuyện sống lại, thế nên mình cũng không định giải thích với bất kỳ ai chuyện này.
Thật sự không có từ ngữ nào để diễn tả hưng phấn của mình trong giây phút này cả, vì rốt cuộc mình cũng đã thoát khỏi lao tù của tên ác ma kia rồi, hắn ta sẽ mãi mãi không ngờ được chuyện sống lại này, mình sẽ chẳng cần phải tiếp tục quỳ gối cầu xin hắn bố thí độc dược, sẽ chẳng bao giờ nhận những đòn đánh của hắn, cũng sẽ không bao giờ bị hắn hàng đêm xâm chiếm độc hại, càng sẽ không bao giờ bị hắn dùng dây xích khóa lại như con chó. Mình đã được tự do rồi, Diệp Mạc rốt cuộc cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-tu-ac-ma/1304342/quyen-3-chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.