Diệp Mạc không có lập tức rời đi ngay, mà là đứng ngơ ngác tại chỗ, nhìn Tiếu Tẫn Nghiêm gục xuống bàn không nhúc nhích, trong lòng dấy lên nghi ngờ, nhưng dĩ nhiên chẳng dám tùy tiện lại gần.
Nhớ tới nhiệt độ lòng bàn tay Tiếu Tẫn Nghiêm vừa nãy, Diệp Mạc quả quyết suy đoán, cái tên ác ma tai bệnh bất xâm này, bị sốt rồi.
Diệp Mạc biết rất rõ, Tiếu Tẫn Nghiêm ngông cuồng tự cao tự đại từ trong xương tủy, đầu óc chỉ có cướp đoạt cùng tính toán, bởi vì quyền cao thế lớn, sức chịu đựng của tâm lý lẫn thân thể đều quá mức khỏe mạnh cứng rắn, hắn xưa nay không hề để mấy cái bệnh nhỏ hay vết thương nhỏ vào mắt, thậm chí không xem thân thể chính mình chẳng qua chỉ là thân thể máu thịt của người phàm trần mà đối xử, đến khi thân thể một khắc chân chính ngã xuống, không ai biết được, hắn phát bệnh gần như đồng nghĩa với việc Tử thần đang kề sát bên người.
Bầu không khí an tĩnh quỷ dị hơn mười giây, Diệp Mạc cắn môi một cái, quay người rời đi khỏi phòng ăn. Cậu dựa vào cái gì mà đi giúp hắn! Tốt nhất là để hắn gục chết ở nơi này mới đúng!
Diệp Mạc vừa mới rời khỏi phòng ăn, lại dừng bước chân, trên gương mặt thanh tú xoắn xuýt một mảnh, không bởi vì Tiếu Tẫn Nghiêm, mà chỉ là bởi vì chính mình không đành lòng.
Bức bình phong nơi bàn ăn tách ra, không ai biết Tiếu Tẫn Nghiêm đang nằm gục ở nơi nay, mặc dù nhân viên phục vụ có phát hiện, phỏng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-tu-ac-ma/1304312/quyen-3-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.