Không phát ra được tiếng nào là một chuyện vô cùng khổ sở, loại thuốc này của Phục Luân khiến cho Diệp Mạc ngay cả hắng giọng cũng tắc nghẹn, cho dù Diệp Mạc có dùng cách gì đi nữa thì cổ họng cũng giống như đã bị phế bỏ chẳng làm gì được.
Diệp Mạc rất muốn gửi tin nhắn nói cho Lạc Tần Thiên, nhưng lại sợ sẽ thành dây dẫn lửa khai hỏa cuộc chiến giữa Phục Luân với Lạc Tần Thiên, loại tình huống ngàn cân treo sợi tóc này, có đi mách tội với ai cũng đều phản tác dụng, huống gì còn không hoàn toàn chắc chắn Phục Luân không dám xuống tay với mình.
Hắn ta biết hiện giờ cậu đang liều mạng trốn tránh Tiếu Tẫn Nghiêm nữa…
Nhớ tới thuốc có tác dụng trong vòng 12 tiếng, Diệp Mạc liền vội vàng tìm vài tờ giấy A4, gấp nhỏ lại vừa lòng bàn tay, ở trên viết mấy lời chuẩn bị để bất cứ tình huống nào cần thiết phải dùng tới lời nói mà không thể nói được, Diệp Mạc sẽ dùng đến tờ giấy này để đơn giản khái quát ý mình muốn nói.
Màn đêm còn chưa hoàn toàn buông xuống, trên chiếc du thuyền to lớn xa hoa đã lên đèn sáng rực rỡ lung linh tuyệt đẹp, ánh sáng phát ra từ du thuyền nhiều tầng này cực kỳ rạng rỡ chói mắt chiếm cứ vị trí trung tâm cảng khẩu, xa xa nhìn tới phảng phất trông như một viên dạ minh châu tỏa ra thứ ánh sáng xa mỹ mê hoặc làm người ta say mê ngưỡng mộ, sợ là khắp thế giới cũng khó tìm được một chiếc du thuyền hoành tráng xa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-tu-ac-ma/1304310/quyen-3-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.