Đêm, vô cùng giá lạnh, cơn gió thê lương u tối mang theo vào phần sát ý thổi tấp vào trên mặt Diệp Mạc, gió khẽ rít gào, nghe qua vô cùng đau thương.
Tiếu Tẫn Nghiêm cắt mái tóc ngắn gọn gàng, làm nổi bật lên đường nét khuôn mặt rõ ràng tràn ngập lệ khí, hai mắt ác liệt cố nén cơn giận bất kể lúc nào cũng có thể bạo phát, gương mặt không hề cảm xúc kia luôn có thể vào thời điểm nhìn chằm chằm vào mà khiến cho người ta cảm thấy một lực uy hiếp vô cùng vô tận, hắn là ma quỷ, hắn cao cao tại thượng! Hắn có thể vì một người mà điên cuồng, nhưng chắc chắn sẽ không vì một người mà thay đổi, thay đổi bản tính ác ma tàn bạo khát máu của hắn.
Diệp Mạc lùi về sau, không ngừng lùi về sau, bước chân giống như nặng nghìn cân, một trận kinh hoảng giật mình ập tới, niềm sung sướng đổ vỡ quá nhanh, khiến cho Diệp Mạc bị bất ngờ không kịp chuẩn bị, giống như con thú nhỏ rơi vào tuyệt cảnh khốn cùng, ngay cả một chút hô hấp cũng như bị cướp đoạt, sững sờ bị luồng khí u ám lãnh khốc kia vây lấy bóp nghẹt.
Tiếu Tẫn Nghiêm vẻ mặt lạnh băng, không hề nổi giẫn, không hề phẫn hống, hai con mắt sắc bén giống như một vực sâu u tối lạnh lẽo, hai chân dừng lại ở nơi cách Diệp Mạc mấy mét, bóng lưng cao to thon dài chống đỡ ở phía sau ánh sáng từ tháp đăng cách đó không xa chiếu đến, giống như một bức tranh sơn dầu quỷ dị, lộ ra khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-tu-ac-ma/1304289/quyen-2-chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.