Chương trước
Chương sau
Tiếu Tẫn Nghiêm đè nén lại tâm trạng, không làm gì cả, trong thoáng chốc khôi phục sắc mặt âm trầm không hiện rõ hỉ nộ, giống như là chưa từng nhìn thấy bất cứ cái gì cả, quay lưng lại với Diệp Mạc nhanh chân bước trở lại. Mạnh Truyền Tân đi theo phía sau cảm thấy áp lực tăng lên gấp bội lần, mơ hồ nhận ra bên trong Tiếu Tẫn Nghiêm đang có một trận tinh phong huyết vũ, những bảo tiêu khác lại càng miệng câm như hến, nơm nớp lo sợ mà đi theo phía sau Tiếu Tẫn Nghiêm. 
Cả nửa đời này của hắn có quá nhiều thứ dễ như trở bàn tay đoạt được, từ tiền tài đến địa vị danh vọng, hắn nắm giữ trong tay nhân sinh mà vạn người kính ngưỡng, thế nhưng Tiếu Tẫn Nghiêm chưa từng ngờ đến, xuất phát từ nội tâm của chính mình, thứ mà hắn muốn có nhất, lại chỉ là một nam nhân bình thường.
Những ngày qua yên bình ấm áp hạnh phúc, đối với Tiếu Tẫn Nghiêm mà nói, nó giống như một giấc mộng vậy, quá mức đẹp đẽ tuyệt diệu, khiến cho một kẻ đã quen với sự cô độc như hắn phải chìm đắm say sưa trong đấy, chỉ là mộng tàn quá nhanh, nhanh đến mức hắn không kịp chuẩn bị đã phải tỉnh lại trở về với hiện thực, giống như bị người ta dội nước đá từ đầu đến chân, tỉnh lại triệt để, trái tim giống như một viên kim cường cường tráng cứng rắn cũng bị nứt toác ra…
Nếu mộng đã tỉnh rồi, thì hắn cũng nên cởi vỏ bọc ngụy trang ra…. 
…………….
Lạc Tần Thiên kích động không thôi, đem Diệp Mạc ôm lấy tại chỗ xoay mấy vòng, mấy em gái hủ nữ đi qua đi lại kích động liên tục liếc mắt nhìn, Lạc Tần Thiên hưng phấn nói cho Diệp Mạc biết, chỉ cần công ty của anh lập đạt được thành công, Lạc gia tộc sẽ chấp nhận việc anh kết hôn với một nam nhân.
Đây là một tin tức vô cùng tốt! Đối với Diệp Mạc mà nói, chỉ cần người nhà Lạc Tần Thiên có thể chấp nhận cậu, tương lai sau này nhất định mọi chuyện đều thuận buồm xuôi gió. Bản thân cậu cũng có thể làm đơn xin từ chức, sau đó toàn tâm toàn lực giúp sức Lạc Tần Thiên…
Diệp Mạc cùng mấy bằng hữu quen biết ở một khách sạn mở tiệc để chào mừng Lạc Tần Thiên trở về, hấp tấp đàm luận trò chuyện việc mở công ty, họ đều là những thanh niên trẻ đầy nhiệt huyết, vừa mới mở đề tài ra là liền thao thao bất tuyệt, còn Diệp Mạc chỉ im lặng ngồi nghe, rất ít nói chen vào, bên trong nụ cười nhàn nhạt ẩn chứa bi thương dày đặc, nhìn Lạc Tần Thiên vẫn đang nói chuyện không ngừng, trong lúc ấy đột nhiên có cảm giác như cả hai đã có một khoảng cách, trái tim kịch liệt đau đớn.
Cậu, còn xứng với anh sao?
Tiệc rượu vừa kết thúc, Lạc Tần Thiên liền giống như một tên lưu manh mà dán sát trên người Diệp Mạc, cười vui vẻ ôm lấy cánh tay Diệp Mạc, đầu tựa ở trên vai Diệp Mạc “Bà xã, em có biết mấy ngày qua anh nhớ em nhiều cỡ nào không?”
Diệp Mạc chỉ cảm thấy thật khó thở, nhìn Lạc Tần Thiên vừa không muốn phải xa rời anh vừa cảm thấy phần áy náy mặc cảm trong lòng càng lúc càng sâu, liền đưa tay sờ sờ khuôn mặt Lạc Tần Thiên, thấp giọng nói “Tần Thiên, anh vẫn sẽ yêu em sao? Cho dù em có trở nên như thế nào!”
“Đương nhiên rồi!” Lạc Tần Thiên bật thốt ra, ngẩng đầu lên thật lòng đáp “Bất kể là có xảy ra chuyện gì đi nữa, anh tuyệt đối sẽ không thay lòng.”
Ngữ khí đầy kiên định khẩn thiết của Lạc Tần Thiên khiến vết thương sưng lớn trong tim Diệp Mạc từ từ bình ổn lại, Diệp Mạc cười gõ gõ vào trán Lạc Tần Thiên, yêu thương cười nói “Lúc này nói còn quá sớm đó!”
Diệp Mạc ở bên cạnh Lạc Tần Thiên ngọt ngọt ngào ngào một hồi, bỗng nhiên chợt nhớ tới hôm nay cũng là ngày Tiếu Tẫn Nghiêm trở về, lại nhìn vào đồng hồ, đã nhanh sắp đến 3h chiều rồi, thời gian phải đi đón Tiếu Tẫn Nghiêm sắp đến…
Đột nhiên nhớ tới Tiếu Tẫn Nghiêm, Diệp Mạc liền cảm giác toàn thân phát lạnh, nếu như cậu không nghe theo lời dặn đi đến sân bay đón hắn, có phải hắn sẽ đem đoạn ghi hình đêm đó đưa cho Tần Thiên không?
Đến sân bay, Diệp Mạc phát hiện máy bay vẫn chưa tới, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, điều chỉnh lại tâm trạng hoảng loạn, đứng trước đường nối lối ra cổng VIP lúc nãy đón Lạc Tần Thiên chờ đợi Tiếu Tẫn Nghiêm xuất hiện.
Cậu tốt nhất vẫn là nên đứng chờ đón tiếp hắn, dù Tiếu Tẫn Nghiêm không có đặc biệt nhấn mạnh, nhưng cậu cũng phải đến đây chờ hắn.
Nỗi sợ hãi cùng oán hận của Diệp Mạc đối với Tiếu Tẫn Nghiêm chỉ là bắt nguồn từ thủ đoạn cướp đoạt uy hiếp ác liệt đê tiện của hắn.
Thực ra thì Diệp Mạc cũng vẫn hơi có chút cảm kích Tiếu Tẫn Nghiêm, hắn đã tìm chuyên gia y khoa tốt nhất thế giới đến trị bệnh cho Diệp Nhã, hắn cho cậu một cuộc sống sung túc dư thừa, chức vị ở công ty ngày một tăng cao giúp tài năng của cậu có chỗ thể hiện hoàn toàn, thậm chí còn bắt đầu là nhà kinh doanh có danh tiếng ở trong nước, giấc mơ của cậu được hắn dễ dàng đẩy hướng đến đỉnh cao.
Thậm chí hắn đối với cậu thể hiện ra một tính cách ôn nhu lời nói nhẹ nhàng mềm mỏng không giống với bản chất của hắn, còn đối với người khác vẫn là vĩnh viễn tàn nhẫn âm trầm.
Thế nhưng với một kẻ quỷ dị khó lường cùng sự uy hiếp mạnh mẽ như Tiếu Tẫn Nghiêm vẫn là khiến cho Diệp Mạc hận không thể tránh thật xa…
Diệp Mạc đã đứng đợi rất lâu rồi, mãi đến tận khi rời bắt đầu chuyển tối, cổ vẫn còn luyến tiếc ngó về phía lối ra, Diệp Mạc muốn gọi điện thoại cho Tiếu Tẫn Nghiêm, nhưng mà nghĩ chắc giờ này Tiếu Tẫn Nghiêm vẫn còn đang ở trên máy bay không thể nhận được điện thoại, liền do dự một lúc rồi không gọi điện nữa, ngồi ở trên băng ghế chờ đến buồn ngủ…
Tiếu Tẫn Nghiêm uống có chút nhiều, Trình Tử Thâm Tây Uy Cường đặc biệt sắp xếp một bàn tiệc rượu đón tiếp Tiếu Tẫn Nghiêm trở về, chỉ là suốt cả buổi khuôn mặt Tiếu Tẫn Nghiêm chẳng hề lộ ra một chút tươi cười, người khác đến kính rượu hắn, hắn cũng chẳng nói lời nào, chỉ một hơi uống cạn sạch.
Trình Tử Thâm được xem như là quân sư của Tiếu Tẫn Nghiêm, anh đối với tính tình của Tiếu Tẫn Nghiêm so với người khác hiểu rõ cân nhắc kỹ càng hơn những người khác, đoạn thời gian thay đổi tâm tính này của Tiếu Tẫn Nghiêm, Trình Tử Thâm đều có thể nhìn ra, thời điểm trước khi Tiếu Tẫn Nghiêm đi công tác, anh đều là nhìn thấy Tiếu Tẫn Nghiêm đến công ty còn mỉm cười với trợ lý, lộ ra nhu tình chưa bao giờ có, sau khi tan việc thì từ chối hết mọi xã giao, thậm chí ngay cả cận vệ cũng không để đi theo, tự mình lái xe, không trở về căn biệt thự chính to lớn vàng son lộng lẫy để ở, mà lại đi tới căn biệt thự nhỏ gần biển kia…
Sự thay đổi này của Tiếu Tẫn Nghiêm làm cho Trình Tử Thâm thấy rất vui, nhưng cũng âm thầm bất an, anh biết rõ, người như Tiếu Tẫn Nghiêm mà động tình, sợ là toàn bộ cả thế giới đều không ai có thể ngăn cản được!
Tiếu Tẫn Nghiêm uống nhiều rượu, Mạnh Truyền Tân lái xe chở hắn hướng về căn biệt thự chính.
Ánh mắt Tiếu Tẫn Nghiêm có chút lạnh lẽo nhìn ra bên ngoài cửa xe, hình ảnh ban ngày đó theo hơi men lại dâng lên đại não, hai người kia ôm ấp nhau như xa cách thiên thu vừa mới trùng phùng, nụ cười kia rạng rỡ trong sáng đến chói mắt.
Tiếu Tẫn Nghiêm đột nhiên nhận ra, Diệp Mạc chưa bao giờ nở nụ cười như vậy đối với hắn! Chưa bao giờ! (Jian: iem vừa thương bạn Tiếu vừa thương bạn Lạc các chế ạ:(( thôi một anh giai về với em đi =)))
“Đến biệt thự cạnh biển!” Tiếu Tẫn Nghiêm trầm giọng phun ra một câu.
Xe tới cửa, Tiếu Tẫn Nghiêm bảo Mạnh Truyền Tân rời đi, còn lại một mình hắn đi về phía cửa, khi hắn phát hiện bên trong căn biệt thự không có bất kỳ một ánh đèn nào, tâm bỗng nhiên một khoảng nguội lạnh, đáy mắt lóe lên thất vọng cùng phẫn uất oán hận.
Phải rồi! Lạc Tần Thiên đã trở về, cậu ta làm sao có thể còn nhớ tới nơi này!
Tiếu Tẫn Nghiêm đẩy cửa mà vào, một mảnh đen kịt, mở đèn lên, không có những món ăn nóng hổi, không có khuôn mặt thanh tú xinh đẹp kia chào đón, nói rằng anh về rồi, chỉ là những vật gia dụng trang trí lạnh lẽo, còn có một thằng ngốc đáng thương buồn cười thích tưởng bở!
Tiếu Tẫn Nghiêm quỷ thần xui khiến nở nụ cười, chỉ là nụ cười kia hiện ra vô cùng lạnh lẽo, trong thoáng chốc, trên mặt liền phủ lên một tầng băng sương, ngũ quan lạnh lùng đột nhiên hiện ra một trận phong bạo, lúc trước cùng dùng cơm với hai người kia, đêm đó hắn đã đoạt lấy cậu, biến cậu thành của hắn.
Còn hiện tại, ròng rã cả một buổi chiều, bọn họ đã cùng nhau làm cái gì rồi! Tiếu Tẫn Nghiêm trong đầu đều ngập tràn ý nghĩ đấy, sợ là chỉ cần một buổi trưa, làm gì được đều đã làm rồi!
Đột nhiên có một trận tiếng mở cửa, lông mày kiếm sắc của Tiếu Tẫn Nghiêm trùng xuống, cấp tốc xoay người nhìn lại, theo đó nhìn thấy Diệp Mạc đang đứng ở phía cửa, vẻ mặt giật mình nhìn hắn.
Diệp Mạc rất kinh ngạc, cậu không biết Tiếu Tẫn Nghiêm về từ lúc nào, lẽ nào là đáp máy bay xuống đúng lúc khi cậu không cẩn thận ngủ quên mất?
Sắc mặt Tiếu Tẫn Nghiêm lộ vẻ tàn nhẫn, nhìn thấy Diệp Mạc hoảng hốt, giống như là nhìn kẻ thù, Diệp Mạc thậm chí không dám cất bước đi vào, cho rằng Tiếu Tẫn Nghiêm chắc là vì cậu không đi đón hắn mà tức giận, vội vàng mở miệng giải thích “Thật ra tôi đi…”
“Tâm trạng của em có vẻ rất tốt?” Âm điệu lạnh lùng giương lên, Tiếu Tẫn Nghiêm âm trầm nhìn Diệp Mạc, bên trong con ngươi đen tối tất cả đều là lửa giận, hoàn toàn trái ngược với con người ôn nhu dịu dàng mấy ngày nay.
Diệp Mạc sững sờ đứng ngây tại chỗ, vì chẳng hiểu rõ ý tứ trong lời nói của Tiếu Tẫn Nghiêm nên không dám tùy tiện nói tiếp, nghĩ đến đêm nay muốn cùng Tiếu Tẫn Nghiêm nói về chuyện Lạc Tần Thiên đã về, cậu sẽ rời đi theo lời hắn đã hứa, và cả đoạn ghi hình kia, liền cẩn thận từng li từng tí một đi đến nhà bếp…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.