Diệp Mạc cảm thấy miệng khô lưỡi khô, cả cằm cũng sắp mất cảm giác rồi, cộng thêm tác dụng của cồn khiến cậu sớm đã quên mình đã mắng bao nhiêu từ, miệng tự động nói một cách máy móc, trên mặt phủ kín một tầng mồ hôi.
Diệp Mạc đưa tay lên lau bớt mồ hôi trên mặt, lần đầu tiên cậu phát hiện nói kiểu này là một việc khổ sở cỡ nào.
Cánh tay Diệp Mạc vừa nâng lên, chiếc đồng hồ trắng loá nơi cổ tay từ trong tay áo Âu phục lộ ra đập vào tầm mắt Tiếu Tẫn Nghiêm. Kiếm mi Tiếu Tẫn Nghiêm nhướng lên, hai mắt nguy hiểm híp thành một đường, nếu như hắn nhớ không lầm thì chiếc đồng hồ này đã bị hắn ném đi rồi thì phải, người đi đường qua lại, không thể có chuyện tìm về lại được. Trừ phi, Diệp Thần Tuấn đã đưa cho cậu ta chiếc khác.
Nghĩ đến đây, trong đầu Tiếu Tẫn Nghiêm liền lướt qua hình ảnh Diệp Thần Tuấn hôn môi Diệp Mạc ở bên dưới ánh đèn đường, hài hòa đến chói mắt.
“Dừng lại!” Tiếu Tẫn Nghiêm âm trầm cắt ngang Diệp Mạc, đáy lòng dấy lên một trận không cam lòng, trong nháy mắt cũng không còn hứng thú chuẩn bị các loại thủ đoạn tiêu khiển phía sau nữa.
Diệp Mạc rốt cục khép miệng lại, nhẹ nhàng thở phào một cái, bỗng nhiên cảm giác được một luồng hơi lạnh, xoay mặt nhìn về phía Tiếu Tẫn Nghiêm, trên người Tiếu Tẫn Nghiêm phảng phất phủ lên một tầng băng sương, hai mắt lạnh lẽo giống như dã thú khát máu, Diệp Mạc vốn định hỏi cậu có thể rời đi được chưa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-tu-ac-ma/1304263/quyen-2-chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.