Diệp Mạc bị cú đấm này của Tiếu Tẫn Nghiêm làm cho thân thể ngã ngửa ra sau, phía sau lưng tầng tầng va chạm với cánh cửa phòng tắm, Diệp Mạc lau đi vết máu bên khóe miệng, muốn chống đất một lần nữa đứng lên, nhưng vừa mới lảo đảo đứng lên lại trượt xuống cánh cửa, đừng nói tới vừa nãy suýt chút nữa đã bị chết chìm, chỉ bằng cú đấm chứa đầy lửa giận kia của Tiếu Tẫn Nghiêm, không ngất đi cũng đã may phước lắm rồi.
“Nói đi! Sao không nói!” Tiếu Tẫn Nghiêm từ trên cao nhìn xuống Diệp Mạc, thanh chốt vẫn phát ra âm thanh ma sát kẽo kẹt. Diệp Mạc giống như một tấm vải bông ướt suy sụp tựa trên cánh cửa, không phải cậu không muốn nói, mà là thực sự nói không nổi, khoang miệng bị đánh vỡ, cử động miệng sẽ lại chảy máu.
Tiếu Tẫn Nghiêm đi đén trước mặt Diệp Mạc, thân thể cao lớn ngồi xổm xuống, một tay vươn ra dùng sức nắm lấy cằm Diệp Mạc nâng lên, vẻ mặt âm lãnh u ám nguy hiểm nhìn Diệp Mạc, đuôi lông mày phẫn nộ cử động, thanh âm băng giá đến cực điểm “Đã ngủ với Diệp Thần Tuấn rồi?”
Diệp Mạc gần như chẳng nói lời nào, chỉ dùng ánh mắt tràn ngập địch ý nhìn Tiếu Tẫn Nghiêm, vừa giống như khinh thường, vừa giống như khiêu khí, dũng khí đối kháng lại vẫn tích trữ trong lồng ngực Diệp Mạc tâm huyết dâng trào bộc phát ra.
Tiếu Tẫn Nghiêm thuận buồm xuôi gió quen rồi, ngông cuồng, bá đạo, trắng trợn, không kiêng dè, tựa hồ vẫn là tác phong của hắn nhiều năm như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-tu-ac-ma/1304255/quyen-2-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.