Edit: Cẩm
Beta: Mật
Ôn Dương trốn trong nhà vệ sinh gần một giờ đồng hồ, mãi đến khi cậu nghe thấy tiếng nhạc điện tử đinh tai từ đại sảnh bên ngoài truyền đến cùng với tiếng cười cười nói nói của các khách hàng trong quán bar ở hành lang bên ngoài nhà vệ sinh, cậu mới thật thận trọng men theo một cánh cửa nhà vệ sinh dò tìm lối ra trong trí nhớ, vừa nhìn thấy một người đàn ông đi vào cậu liền sợ hết hồn, bật thốt lên mà mắng Ôn Dương một tiếng bệnh thần kinh.
“Thực xin lỗi, thực xin lỗi.” Ôn Dương luôn miệng giải thích, sau đó nhanh chóng rời khỏi phòng vệ sinh.
Lúc này bên ngoài đã khôi phục lại trạng thái huyên náo ban đầu, tựa như cảnh tượng làm cho người ta sợ hãi trước đó chưa từng sảy ra. Ôn Dương cố ý hỏi một nhân viên phục vụ trước quầy bar trong đại sảnh vì sao khách khứa đột nhiên đều chạy hết, người phục vụ nói rằng bởi vì một tiếng trước đám người cho vay nặng lãi đến đòi nợ với ông chủ quán bar, mọi người bị dọa chạy, nhưng mà hiện tại vấn đề đã giải quyết ổn thỏa.
“Những người đó là đòi nợ sao?” Vẻ mặt Ôn Dương đầy nghi ngờ, đột nhiên lại nhớ tới ông chủ quán bar bị đánh chết kia, vì thế cố ý hỏi, “Vậy… Vậy nhóm người của ông chủ các người đâu?”
Người phục vụ suy nghĩ một chút, “Tôi nghe người khác nói hình như là thừa dịp chạy loạn rồi.”
“Ông chủ các người đều chạy còn các người vẫn tiếp tục làm việc, vẫn có người phát tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-tu-ac-ma-2/232877/quyen-1-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.