Đối với các võ giả, điều này chắc chắn nhục nhã không kém gì việc việc bị giết!
Ôn Thanh Lam rất tức giận!
Hoắc Hải Âu quá ác độc, anh ta thật sự muốn công kích võ tâm của Ninh Thiên, nhưng cũng do Ninh Thiên không nghe lời, gieo gió gặt bão.
“Thế nào, lựa chọn giữa việc có án tích hay quỳ xuống dập đầu.” Hoäc Hải Âu trừng mắt nhìn Ninh Thiên với vẻ giễu cợt, thâm nghĩ: Thăng ranh con, trước kia ở trang viên Cửu Khê không phải thể hiện lắm sao? Bày đặt lên mặt!
“Chàng trai trẻ, cậu phải suy nghĩ kỹ đấy.”
Đoàn Vinh nói với Ninh Thiên: “Bị Hiệp hội Cổ Võ giam giữ là một vấn đề rất nghiêm trọng, đồng nghĩa với việc có thanh danh xấu, tôi đề nghị hôm nay cậu chấp nhận, nếu không tương lai của cậu sẽ.
“Con mẹ nó rốt cuộc mấy người nói xong chưa?”
Ninh Thiên không chịu nổi nữa, trên mặt lộ ra vẻ không kiên nhẫn: “Thật sự cho răng mình ngon lắm đúng không?”
“Cậu!” Đoàn Vinh khế giật mình.
Thằng nhóc này làm sao lại dám kiêu ngạo ở trụ sở của Hiệp hội Cổ Võ như vậy?
“Tốt lắm!”
Sắc mặt Hoắc Hải Âu đanh lại: “Ranh con, ông đây đã cho cậu một cơ hội, nhưng đáng tiếc cậu không nắm lấy!”
“Chủ tịch Lương, ông cũng nghe rồi đấy, thằng nhóc này cực kỳ phách lối, nếu không bắt giữ, sau này nhất định sẽ gây ra tai hoạ lớn cho xã hội!”
Lương Vĩnh Chí cũng rất không hài lòng với thái độ kiêu ngạo của Ninh Thiên, đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-to-tu-chan-o-dai-hoc/3452353/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.