“Quá tốt.”
Ninh Thiên không khách khí nhận lấy, vui vẻ ăn tiếp.
Hai con cá chếm lớn cùng với một ít rau và cơm chui vào miệng anh như một cơn gió.
“Này! Cậu là quỷ chết đói đầu thai à, cậu ăn hết thì ông nội tôi ăn gì?” Ôn Thanh Lam không nói nên lời, vỗ bàn một cái.
“Không sao, không sao đâu, người trẻ tuổi ăn được là có phúc.”
Ôn Nguyệt mỉm cười xua tay, sau đó hỏi: “Anh bạn trẻ, gần đây có ai theo dõi cậu không?”
“Ý của ông là người nhà họ Đoàn?” Ninh Thiên vừa ăn vừa nói. “Họ tới tìm cậu sao?” Ôn Nguyệt cau mày.
“Hả, không có...” Ninh Thiên lắc đầu, che giấu chuyện liên quan đến người tự xưng là một trong mười hảo hán đứng đầu - Đồ Đào.
“Không nên như vậy.”
Ôn Nguyệt cau mày nói: “Người nhà họ Đoàn rất tàn nhẫn, có thù tất báo, không nên kéo lâu như vậy... Tóm lại, anh bạn trẻ, gần đây cậu nên cẩn thận, nhà họ Đoàn sẽ không dễ dàng tha cho cậu.”
“Tôi biết, tôi biết.” Ninh Thiên nói qua loa.
“Và một điều nữa.....”
Ôn Nguyệt lại lên tiếng, vẻ mặt có chút nghiêm túc: “Anh bạn trẻ biết Hiệp hội Cổ Võ giả chứ?”
“Tôi không biết.” Ninh Thiên thành thật lắc đầu. “." Hai người họ Ôn đều bối rối.
“Ngay cả Hiệp hội Cổ Võ giả mà cậu cũng không biết?” Ôn Thanh Lam băn khoăn không biết Ninh Thiên có phải đang trêu họ hay không.
“Tại sao tôi phải biết.” Ninh Thiên khó hiểu. Ôn Thanh Lam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-to-tu-chan-o-dai-hoc/3428333/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.