Tô Vấn Vãn thật sự mang trà sữa đến cho Ninh Thiên, đây là trà sữa tự làm, mặc dù bao bì không đẹp mắt nhưng lại có vị rất ngon, không khác gì trà sữa mua trong cửa hàng cả.
“Ninh Thiên, mùi vị thế nào?”
Trong lớp lâm sàng hai, Tô Vãn Vẫn ngồi bên cạnh Ninh Thiên, nhìn anh đây mong đợi.
“Bình thường, không ngon lắm.” Ninh Thiên dùng một hơi hút sạch hết ly rồi đặt ly rỗng sang một bên. Tô Vấn Vãn lộ ra nụ cười rạng rỡ ngọt ngào nói: “Khí lực của anh thật lớn!”
Trong lúc cô đang nói chuyện, khán giả không hiểu sao lại xôn xao trong giây lát, át đi tiếng nói, Tô Vãn Vấn phải tăng âm lượng để cho Ninh Thiên nghe rõ.
Cho nên, Phương Tiểu Bàn và Trương Đại Xuân tình cờ đi tới bốn chữ “của anh thật lớn”, đều sững sờ.
“Ninh Thiên, người đẹp Tô, hai người không biết kiềm chế sao? Ban ngày ban mặt mà thảo luận chủ đề này.”
Phương Tiểu Bàn nuốt nước miếng.
“Hả?” Tô Vãn Vãn hoàn toàn không biết họ đang nói cái gì. “Xéo đi!” Ninh Thiên trừng mắt nhìn hai người.
Hai người ngồi xuống, Phương Tiểu Bàn ghen tị nhìn anh, sau đó nói: “Ninh Thiên, tôi vừa liếc nhìn tờ đăng ký của lớp chúng ta, sao cậu lại tham gia hai hạng mục?”
“Hai hạng mục?” Ninh Thiên cau mày, cũng không quan trọng.
Nhìn thấy Tô Vãn Vãn ngồi bên cạnh với vẻ mặt ngoan ngoãn, anh thản nhiên hỏi: “Vãn Vẫn, cô đăng ký chưa?”
“Không.” Tô Vãn Vấn lắc đầu: “Thể lực tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-to-tu-chan-o-dai-hoc/3428327/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.