“Vãn Vãn, cha nói thật với con, người bạn này của cha có thể giúp cha phát tài!”
Thấy vậy, Tô Hải Siêu đè nén sự bất an trong lòng, dỗ dành con gái nói:
“Chỉ cần chúng ta hầu hạ anh ta thật tốt thì về sau nhà mình sẽ không thiếu tiền nữa! Mẹ con chẳng cần phải đi sớm về khuya mà chỉ kiếm được mấy đồng.”
Tô Vãn Vãn nghe thấy giọng điệu dường như coi thường thu nhập ít ỏi của mẹ mình thì không vui nói: “Từ nhỏ đến lớn, học phí và sinh hoạt phí của con đều do mẹ trả, cha đã cho nhà được đồng nào chưa?”
“Tốt hơn hết là cha nên trả hết nợ trước, sau đó đến gặp mẹ!”
Vừa nói, Tô Vãn Vãn quay đầu muốn rời đi.
Tô Hải Siêu vội vàng ngăn cô lại, năn nỉ nói: “Vãn Vãn, con gái ngoan, con có thể giúp cha con một lần này thôi, cha con hứa với con rằng sau này cha kiếm được tiền, cha sẽ mua cho con bất cứ thứ gì con muốn!”
Tô Vãn Vãn bướng bỉnh nhưng không thể cự tuyệt cha ruột của mình, cho nên cô chỉ có thế theo ông lên lầu hai, đến một phòng riêng sang trọng.
Ngay khi vừa bước vào cửa, cô cảm thấy có gì đó không ổn.
Những người trong phòng riêng nếu không phải nhuộm tóc sặc sỡ thì đang phì phèo điếu thuốc, tay còn ôm phụ nữ ăn mặc thiếu vải.
Bước vào phòng, cô suýt chút nữa bị mùi khói trong phòng hun chết
“Ôi, anh Siêu đến rồi!”
Dương Khải nhìn thấy ông ta, lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-to-tu-chan-o-dai-hoc/3428318/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.