Minh Hàn trở về nhà vật vã,trốn trong nhà vệ sinh hơn bao nhiêu giờ.Chết tiệt,cơn thú tính của hắn lại bắt đầu rồi.Trong đầu hắn lúc này không dám nghĩ,nếu lúc nãy nén ở nhà Miễn Ni thêm tí nữa đã không thể biết chuyện gì xảy ra...
"Này,im xem nào"
Hắn về phòng,chật vật,thân hình chỉ mặc mỗi bộ đồ tắm mà ra ngắm thành phố qua cửa kính hoa lệ.Thật khó để biết được,ngay lúc này hắn đang suy nghĩ điều gì.Nỗi trăn trở,khó chịu cứ thế gào lấy hắn từng ngày từng ngày..
Đứng giữa chữ tình và đời,hắn liệu phải đối mặt ra sao?Thật hắn chán ghét,kinh tởm cái thế gian này lắm,ghét cả cái tình cảm mà hắn dành cho cô.
Vốn ngay từ đầu đừng có cuộc gặp gỡ,vốn ngay lúc đầu đừng vì nụ cười ánh mắt ấy mà rung động thì có lẽ hắn bây giờ đã có thể "yên bình"một cách bình thản rồi
Hắn phân vân,phân vân mãi.Dù trong thương trường,hắn quyết đoán,ranh mãnh bao nhiêu.Thì trong tình yêu,hắn lại ngu muội và khờ khạo bao nhiêu.Hắn phải làm gì?chọn gì để được ở bên cạnh cô đây?hay cứ tiếp tục lạnh lùng mà bỏ qua cô ấy?xin lỗi,cả hai cách đấy có lẽ là những quyết định khó nhằn với hắn
Một nửa vì muốn cô hạnh phúc,không vạ lây tới cuộc sống hắn
Một nửa lại muốn bản thân được chăm nom cho cô một cuộc sống đầy đủ
Hắn bây giờ thật thảm hại trong mắt chính mình.
Đang loay hoay suy nghĩ,đắn đo thì lại nghe thấy chuông điện thoại vang lên liên hồi.Hắn trau mày tỏ vẻ giận dữ rồi nhấc máy lên nghe.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-tinh/2864554/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.