"Anh cũng ngồi xuống ăn đi"
"Tôi không đói"Nghe nói vậy,Miễn Ni gắp một miếng kim chi to đùng bỏ vào miệng,ép hắn ăn
"Tôi nói là anh phải nghe"Thấy chưa,nóc nhà đã ra lệnh thì không được cải.Hắn thấy Miễn Ni hung hăng như vậy lại mắc cười,giây phút trèo cao lại bắt đầu.Hắn cầm lấy tay Miễn Ni nhìn thẳng vào mắt cô mà thật thà nói
"Cô đút thì tôi ăn"
"Anh là con tôi hả?"Cô nghe thế,bắt đầu quạo quọ,không ăn thì anh nhịn chết đi.
Không xong rồi,hắn ta quá nghiện cô rồi,cô làm gì hắn cũng thấy dễ thương hết cả..Khi yêu vào rồi,ai cũng như vậy đúng không?
Miễn Ni,miệng thì lớn tiếng thế thôi,chứ tay thì vẫn cứ đút hắn điều điều,trong thâm tâm cô cũng thích đút hắn ăn lắm,chỉ là làm giá với ngại ngùng mà thôi.
Có lẽ Minh Hàn đã chiếm được tình cảm của Miễn Ni rồi!
Hắn ta cứ thấy cô đút mình ăn,liền sung sướng mà cười đến dại khờ,hai người còn ăn chung đôi đũa,thế có phải là hôn gián tiếp không nhỉ?Hai người lúc này trong như một cặp vợ chồng trẻ ,vợ bệnh vợ vẫn phải đút chồng ăn..
Ăn xong rồi,Miễn Ni lại lấy cớ hỏi han về hắn
"Ng..à không Hàn này,tôi muốn hỏi anh"
"Cô hỏi đi"
"Anh là người như thế nào vậy?"
Hôm nay là ngày lễ khó hiểu à?sao cô nói câu nào cũng làm hắn hoang mang vậy,hắn là một tên có bao giờ quan tâm đến bản thân của mình đâu mà cô lại hỏi hắn ta là người như thế nào,hắn bối rối ngập ngừng không biết trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-tinh/2864547/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.