Về phía của Minh Hàn,hắn lúc này như đang cảm thấy được bay lên trời.Cảm giác nó sung sướng,viên mãn đến sâu răng.Cô xưng" em" với hắn,thú thật phải nói hắn thích gọi cô bằng em hơn,nhưng sợ bị muối mặt,lại nguợng miệng nên đành không nói.Hôm nay,cô đột nhiên dịu dàng với hắn,giọng nói mai nhã của cô như xoa dịu vào lòng hắn.Nó rưng rưng,bồi hồi như thuở con nít mới biết yêu.
Hắn cứ ám ảnh giọng nói của cô trong đầu mà không thể tập trung vào công việc,sáng giờ hắn chỉ đọc được duy nhất một trang hợp đồng.Xem ra hắn đã ưu muội cô quá liều rồi.
Miễn Ni trở về nhà,nằm dài ra.Lâu rồi,cô mới có chuyến đi xa như vậy,vừa về nhà lại thấy Minh Hàn để bọc đồ ăn trên bàn,tay anh nắn nót ghi từng chữ thật đẹp vào tờ giấy kế bên
"ăn ngon"nhìn cái giọng điệu,câu từ thì cô biết ngay chỉ có hắn đến mà thôi..cô liền cười hí hắc rồi mở bọc đồ ăn,chụp cùng nó rồi gửi qua hắn
"cảm mơn ông cụ non"
Bên này,Hắn nhận được tin,liền không giấu được cảm xúc mà bật cười,con người này sao lại dễ thương đến như vậy,hắn lưu lại bức ảnh cô vào máy rồi cài đặt làm hình nền điện thoại.Cái gì trong cuộc sống của hắn cũng phải đều liên quan đến cô ,như vậy mới được chứ.
Hắn cất điện thoại ,chí ít bây giờ hắn biết cô đang ở nhà nên có thể yên tâm mà làm việc
...
Cô lúc này,đang ngấu nghiến ăn tô mì cay do hắn mua,đồ của hắn mua cô cứ thấy nó vừa miệng và có sức hút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-tinh/2864529/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.