"chào..quản lí châu"hắn nhẹ giọng,cúi đầu rồi đi vào cùng cô.Khuôn mặt hắn lúc này vẫn giữ nguyên hiện trạng khó gần và cau có.Chắc có lẽ hắn muốn dùng khuôn mặt này để ép cô hết tình cảm với hắn.
Nhưng phải hiểu rõ được,tình cảm là xuất phát từ con tim,không phải cứ đột nhiên là có hay sẽ hết được.Liệu Diệp Minh Hàn có phải đang lầm đường lạc lối khiến cho trái tim hắn đau đáu nhiều hơn hay là cách tốt nhất để bảo vệ Miễn Ni khỏi hắn.
Miễn Ni vừa đeo xong tạp dè,quay lại giật mình bởi khuôn mặt băng lãnh của hắn.À thì hôm nay hắn có làm việc,trong lòng cô hiện lên một tia sáng nhẹ nhưng nó rất yếu ớt và còn yếu hơn nữa thì nhìn thấy khuôn mặt của Hàn không thèm đếm xỉa gì đến mình.Cứ ở bên hắn,là cô lại thấy tim mình mềm nhũn đi rất nhạy cảm
Cô cũng buồn,nhưng vì muốn bắt chuyện mà cô lên tiếng
"Chào,Hàn"Cô nhẹ giọng,ánh mắt ngước lên nhìn hắn.Hắn vẫn vậy,vẫn im lặng và không hề hó hé câu nào
Miễn Ni thấy vai mình bắt đầu run lên,lòng cũng vì điều ấy mà hồi hộp.Hi vọng một ánh sáng nhỏ là hắn sẽ không ghét cô sau sự việc tối hôm đó.Nhưng,không hắn mặc kệ Miễn Ni đứng đó mà bỏ ra ngoài.
Lòng cô lúc này như lửa đốt,như có hàng trăm hàng vạn con kiến đang cắn vào người cô.Nó tệ dại và đau điếng vô cùng.Miễn Ni lấy lại bình tĩnh,trấn an bản thân
"Đã hứa là sẽ theo đuổi đến cùng rồi mà"cô cười ngượng,cố lấy lại vẻ vui vẻ như thường ngày mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-tinh/2864515/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.