Nhiễm Thương phía bên kia nói vọng lại
"Không ngờ,bạn của em cũng giỏi võ phết"cô vừa nói vừa cười.
Lúc này,hắn và cô đang đứng hình ở đó.Thấy mình hơi bị ngố tàu,cô quyết rút lui.Miệng không quên quăng lại một câu
"Sữa anh không nhận,tôi sẽ buồn lắm"Cô nói rồi đi vô nhà vệ sinh.
Hắn lúc này,khi thây cô rời đi.Liền lật đật mà giấu hộp sữa vào trong túi quần,dẫu hắn không thích uống sữa đi nữa.Nhưng vì là quà của cô tặng,hắn không thể không nhận.
Mà Dương Mịch đã đi sau lưng hắn từ lúc nào.
"Hoá ra,cậu thiếu thốn tình cảm của cô ấy đến vậy à"Anh lên giọng,cố tình mỉa mai để xem phản ứng của hắn.
Hắn cũng không tỏ vẻ gì nhiều.Chỉ im lặng rồi nhìn hắn bằng con mắt khinh thường.
"Cô ấy thích cậu như vậy,nếu cậu không chấp nhận tôi sẽ nhân cơ hội đó theo đuổi cô ấy hết mình"Anh vừa nói vừa vỗ vào vai hắn như sự khiêu khích dành cho hắn.
Hắn lúc này đang còn cảm thấy vui vẻ vì sự đáng yêu của Miễn Ni.Nhưng khi nghe những lời của Dương Mịch nói với mình lại trở nên cáu gắt mà nắm lấy cổ áo của anh ta mà gằng giọng
"Nếu cậu dám lại gần cô ấy..Tôi hứa sẽ nghiền nát cậu ra"Hắn nói rồi bỏ tay ra rời đi nơi khác.Chất giọng,ánh mắt của hắn thật sự rất đáng sợ. Nó rất đáng sợ giống như sự gầm lên của một con hổ đói.
Dương Mịch lúc này khó hiểu,nóng giận la lớn lên
"Rõ ràng là cậu thích cô ấy..Sao cứ làm khổ nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-tinh/2864502/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.