Ngày thường Nhiên ở trong ký túc xá trường học, dù sao nơi này cách trường học rất gần, đi lại cũng tiện, thường thường còn có thể duỗi duỗi xúc tu đi vào phòng lão thấp trộm ngo ngoe, lớp trưởng đại nhân cớ sao lại không làm đây?
Nhưng phòng ngủ của cậu rất khác so cảnh quần áo giăng khắp nơi tất thối vứt khắp chỗ của nam sinh thông thường. Đầu tiên, Nhiên ở phòng 1 người, hơn nữa sạch sẽ nhẹ nhàng khoan khoái, nói là không nhiễm một hạt bụi cũng không khoa trương.
Tiếp theo, trong này còn có phòng tắm và WC độc lập sạch sẽ sáng sủa.
Đương nhiên, cho dù nơi này là trường học tư nhân học phí cao ngất có thể đè chết người đi nữa, ký túc xá học sinh không thể có điều kiện tốt như vậy, dù sao vẫn là cấp 3.
Rất nhiều trang bị đều do Nhiên tự mình sắp xếp, tỷ như bồn tắm lớn trắng như sữa chiếm 2/3 diện tích phòng tắm, còn có giường ngủ kingsize có thể lên TV quảng cáo.
Khúc Thương Mang lúc vừa mở mắt ra vẫn còn mơ hồ, trước mắt có một đống xanh mượt gì đó đung đưa, chóp mũi tràn ngập hơi thở thực thơm ngát dễ ngửi.
Đương nhiên, đó cũng không phải trọng điểm.
Trí nhớ của anh dừng lại ở trong nháy mắt ăn bánh pudding xoài Hứa Chính độc phát phún huyết đó, làm Khúc Thương Mang càng khắc sâu chính là mình nôn qua nôn lại như thế nào cũng không hết mùi máu tươi.
Anh chậm rãi ngồi dậy, cọng lông chim mềm mại theo bả vai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-thap-cua-toi/2140170/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.