Đời này cô bước vào giai đoạn tuổi già trước, như vậy thu nhiều tiền một chút để an hưởng tuổi già, cũng không quá đáng đi?
Ngay lúc Từ Tú Việt đang suy nghĩ bậy bạ, phương xa xuất hiện một bóng người, nhịp bước cứng ngắc, sắc mặt tái nhợt, chính là thôn trưởng mà Từ Tú Việt vừa phơi nắng vừa đợi.
Có lẽ bởi vì Từ Tú Việt quá mức thấp bé gầy nhom, lại có lẽ bởi vì thôn trưởng bị đả kích quá độ, lững thững đi ngang qua cây táo cũng không phát hiện phía dưới gốc cây có một người đang ngồi.
Từ Tú Việt chỉ có thể chủ động gọi một tiếng: "Lão đệ!"
Thôn trưởng nghe được âm thanh, dừng chân lại, đột nhiên quay đầu lại, nhanh chóng đi đến bên cạnh Từ Tú Việt, há miệng lại không phát ra được chút âm thanh nào.
Ông ấy muốn hỏi Từ Tú Việt mình nên làm thế nào, nhưng không biết phải mở miệng như thế nào.
Ông ấy suy nghĩ cả đường đi, đứng ở dưới cây hòe, tâm trạng vô cùng phức tạp, kinh ngạc, không thể tin, tức giận hận không thể vọt vào trong thư viện, lôi Thanh Ca Nhi ra ngoài hỏi cho rõ ràng. Chờ đến lúc nén giận lại, tỉnh táo suy nghĩ, ông ấy không thể làm như vậy được, nếu như ông ấy làm như vậy, tiền đồ của Thanh Ca Nhi sẽ bị hủy bỏ.
Trong lúc nhất thời, trong lòng ông ấy tràn đầy thất vọng đối với Thanh Ca Nhi, sau đó lại nghĩ, chẳng qua cũng chỉ là yêu thích thiếu niên, tuổi của Thanh Ca Nhi còn nhỏ, mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-thai-doan-menh-chay-nan-thanh-nu-de/3439403/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.