Mà người ở trong phòng, cứ như vậy trợn mắt nhìn Từ Tú Việt chậm rãi ăn cháo, không có cách nào, ai bảo cô lớn tuổi thân thể lại không tốt, chỉ có thể ăn từ từ chứ.
Thôn trưởng nhìn bộ dạng của cô, càng hiểu lúc trước bà già này giả bộ làm ầm ĩ, chán ghét trên mặt cũng không thèm che giấu, tóm lại chỉ cần lão bà tử này không vừa khóc vừa ồn ào đòi chết, vậy chuyện của Từ Nhị Lang cũng coi như trôi qua.
Từ Tú Việt ăn xong một chén cháo phát ra tiếng thở dài thỏa mãn, Từ thị cũng ngừng động tác đút, trừ Từ Nhị Lang vẫn còn đang cúi đầu, tầm mắt mọi người đều nhìn về phía Từ Tú Việt, nhất là Trương thị. Mới vừa rồi nàng nghe mẹ nói không bán Tam Nha, lại cảm thấy có thể là mình sinh ra ảo giác, cho nên nhìn chằm chằm Từ Tú Việt, giống như bắt được một cọng rơm cứu mạng, mong đợi nghe được câu trả lời xác thực.
Trong con mắt của tất cả mọi người,. Từ Tú Việt lại vươn một ngón tay gầy đét ra, mọi người đồng loạt nhìn về phía cô chỉ, thôn trưởng nhìn một lát, trên mặt tràn đầy buồn bực, chỉ có Từ thị giống như hiểu gì đó, đứng dậy đi đến bàn rót cho Từ Tú Việt một chén nước, thôn trưởng mới chợt hiểu ra.
Chợt hiểu ra cái con khỉ!
Thôn trưởng bất mãn trong lòng, ai cũng đang chờ lão bà tử này, trái lại cô tốt rồi, ở chỗ này ăn xong, còn muốn uống, để cho một thôn trưởng như ông ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-thai-doan-menh-chay-nan-thanh-nu-de/3439385/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.