Thứ 6, Tô Cần tự chỉnh trang lại bản thân.
Tuy anh không quá đẹp trai nhưng cũng mắt ngọc mày ngài, khuôn mặt ưa nhìn, dáng vẻ cũng rất được. Mặc dù đã 29, nhưng khuôn mặt lại khá non, nếu nói là sinh viên Đại học mới tốt nghiệp cũng không quá.
Tô Cần nghĩ về cuộc hẹn sắp tới, nội tâm nhỏ bé không ngừng thổi bong bóng. Mặc dù anh rất muốn kéo đối phương lăn giường, nhưng vị này vừa thấy thì biết là một tên cổ hủ, độ khó so với mấy người trước sẽ cao hơn nhiều. Anh cũng không định mặc mấy bộ đồ khêu gợi, đứng trước tủ quần áo cả nửa ngày, mới chọn được một chiếc T-shirt màu trắng, thế nhưng cổ áo lại quá rộng, vô tình khoe ra phần gáy đẹp đẽ cùng xương quai xanh tinh xảo.
Anh cũng không có ý định cao su, đúng giờ hẹn cũng đã tới phòng bao đặt trước.
Tô Cần đứng ở cửa nhìn xung quanh lại không thấy đối phương, vì vậy đành gửi tin nhắn cho Khâu Ngạn Quân. Anh ta trả lời khá nhanh, sau đó bảo anh nói tên sẽ có nhân viên phục vụ dẫn anh vào.
Cảnh Hòa Hiên là nhà hàng cơm Trung lâu năm, đồ ăn ở đây đều là món Quảng Đông, kinh doanh nhiều năm như vậy vẫn cứ phát đạt, danh tiếng vô cùng tốt, hương vị khá tuyệt. Tô Cần tuy thuộc tầng lớp trung lưu, nhưng thói quen điểu ty (1) cũng không tăng theo thu nhập, anh vẫn thích vùi ở nhà ăn mấy món ăn không có chút dinh dưỡng nào. Vóc người hiện tại cũng là do thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-tai-xe-thu-va-lao-cong-trym-lon-song-lan-nha-ong/2314030/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.