Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
“Cho nên, ý của anh là … muốn em giúp anh giành lại Điển Điển?” Trong một quán cà phê đối diện trường học, Trầm Hoa Tân cau mày nhìn Tần Nặc đối diện.
Cậu chưa từng thấy qua biểu tình thương tâm như vậy của Tần Nặc.
“Đúng vậy. Tôi không còn biết ai để cầu cứu nữa hết.” Tần Nặc ngẩng đầu, trong mắt đầy ánh sáng nhạt.
“Cũng chỉ khi nào anh cần tìm người cầu cứu mới nghĩ tới em thôi.” Trầm Hoa Tân thở dài.
Tần Nặc cho rằng lần này Trầm Hoa Tân sẽ không giúp hắn.
Nào biết Trầm Hoa Tân dù than thở vẫn gật đầu một cái: “Yên tâm đi, em sẽ tìm cho anh luật sư tốt nhất.”
“Vậy nhờ cậu rồi.”
“Thế nhưng … nếu Điển Điển thật sự là con của Chiêm Lệ, hơn nữa bản thân của nó cũng muốn, thì anh thật sự rất khó lấy được quyền nuôi dưỡng Điển Điển từ tay Chiêm Lệ.” Dù Trầm Hoa Tân không tinh thông pháp luật, thì cậu cũng biết điểm này. “Cho nên, em muốn biết, Điển Điển và Chiêm Lệ, đến tột cùng là có quan hệ máu mủ hay không?”
Tần Nặc cắn môi: “Có … Y … là cha của Điển Điển.”
Trầm Hoa Tân hít một hơi khí lạnh: “Nếu nói vậy, Điển Điển thật là anh …”
“Không! không phải tôi trộm nó!” Tần Nặc lập tức phản bác. Nhưng nói ra rồi thì hắn lại có chút buồn cười. “Haizzz … cũng coi như là trộm đi …” Dù sao, hắn cũng không có cách nào nói chân tướng cho Trầm Hoa Tân nghe.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-su-thi-hai-tu-tha-ba-thay-la-ba-cua-con-y/2958410/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.