Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
“Điển Điển, ba và chú Chiêm trước đây là bạn tốt, bởi vì một chuyện mà cãi nhau, hôm nay tụi ba nói chuyện về vụ đó … Hiện tại, hai tụi ba đã là bạn tốt rồi.” Tần Nặc không muốn nói dối con trai mình, nhưng nhưng bây giờ tuyệt đối không phải là lúc nói chân tướng cho Tần Điển nghe, hắn chỉ có thể nửa thật nửa giả nói cho Tần Điển nghe.
“Ba nói dối!” Tần Điển bén nhạy cảm thấy trong ánh mắt của ba mình mang theo ý tứ hàm xúc dối trá.
“Điển Điển, con đi ngủ trước đi, được không? Ngày mai con còn phải đi học đó!” Tần Nặc mong muốn Tần Điển có thể đem chuyện này quên mất.
“Con không ngủ! Con không phải đứa ngốc! Ba cùng chú Chiêm nhất định có cái gì đó! Chết tiệt! Baba mình lại là gay! Buồn nôn!” Nói xong, Tần Điển xoay người chạy ra khỏi nhà.
Tần Nặc không biết Tần Điển học ở đâu ra nhiều từ ngữ đến vậy, rồi lại có thể dùng một phương thức tổ hợp lại thành một câu, khi hắn hồi phục tinh thần lại thì đã không thấy bóng dáng của Tần Điển.
Tần Nặc luống cuống, vội vã chạy ra khỏi nhà, nhìn chung quanh, nhưng lại không thấy thân ảnh của Tần Điển. Đứa bé này chạy trốn rất nhanh.
Làm sao bây giờ?
Trời ạ! Hắn nhất định phải bắt bằng được Tần Điển!
Tần Nặc ở trên con phố gần đó tìm thật lâu cũng không thấy Tần Điển, mà ông trời cũng không tốt lành, hơn nửa đêm lại có thể đổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-su-thi-hai-tu-tha-ba-thay-la-ba-cua-con-y/2958401/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.