Hắn lên máy bay mấy tiếng đồng hồ trôi qua,hắn ghét việc phải ngồi máy bay quãng thời gian ngồi máy bay là khoảng thời gian thật vô vị,cuối cùng thì nó cũng hạ cánh
ở sân bay người của hắn ra đón khá đông mặc dù không thông báo thì cũng là cái tên lắm mồm kia...
-Chủ tịch!-Đám người cúi rạp chào
-Đi thôi!
nói rồi không nhanh,không chậm an tọa trên chiếc xe vụt đi!Chỉ mới 5 tháng không quay lại thôi mà hắn dường như đã muốn là mãi mãi không quay lại nơi đây...nơi đây gắn với bao chỉ niệm từng con đường,từng hàng cây tát cả đều có sự hiện diện của hắn và có cả máu của những anh em đã rơi xuống....cứ nghĩ lại hắn lại cảm thấy thật đau đầu...cuối cùng chiếc xe hơi cũng chịu dừng tại một căn nhà ngoại ô cách thủ đô London khá xa.ngôi nhà ngỏ có một cây câu bằng gỗ dẫn đến xung quanh được trồng những loài hoa nhỏ ngát hương,hắn đi qua cây cầu bước đến trước ngôi nhà gỗ gõ vài tiếng..trong nhà không hề phát ra âm thanh trả lời,hắn dù sao cũng không có chìa khóa đành ngồi ở trước nhà được một lúc thì tiếng nói chuyện gần đấy vọng đến hắn nhếch mắt lên thì bắt gặp thân ảnh của mẹ cùng Tiểu Hoa (người chăm sóc mẹ hắn) hắn tiến lại gần đó:
-Mẹ người đi đâu mà giờ mới về?
-Nhóc con,con còn lo cho ta sao?
-Mẹ à!
-Thiếu gia,phu nhân cùng em ra ngoài mua chút thức ăn!
-Được rồi để tôi-nói rồi tiến lại phía sau kéo chiếc xe lăn di chuyển
-Mẹ con giúp mẹ vào nhà!
-Hảo, có chuyện gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-su-la-chong-cua-toi-sao/18494/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.