*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cung Phàm mở cửa sổ xe khách ra, vén một nửa bức rèm, gió thổi mang theo hơi nóng phảng phất qua gò má hai người, ánh nắng cũng dừng lại trên khuôn mặt họ. Tỉnh Phi nghiêng đầu nhìn Cung Phàm, đột nhiên phát hiện mũi Cung Phàm rất thẳng, vô cùng dễ nhìn.
Tỉnh Phi lấy ngón tay cọ mũi anh, nỉ non nói,“Mũi của anh thật là dễ nhìn, thẳng tắp.”
Cung Phàm không nói chuyện, vắt chân bắt chéo, nhìn ra ngoài cửa sổ. Tỉnh Phi không dám vùi vào trong lòng anh, tâm tư có chút khó chịu, chỉ có thể nương theo tư thế tựa vào trên vai anh. Cánh tay Cung Phàm xuyên qua phía sau lưng cậu, cầm lòng bàn tay Tỉnh Phi.
“Mệt sao?”
Tỉnh Phi lắc đầu,“Không mệt, có chút muốn ngủ.”
“Ngủ đi, anh ôm em.” Cung Phàm vỗ vỗ đùi, phát ra tiếng vang nặng nề. Tỉnh Phi cũng dùng tay chọc chọc.
“Như vậy được không? Lỡ có người…” Tỉnh Phi có chút lo lắng nhìn nhìn hành khách trên xe. Có vài người già cùng học sinh, còn có mấy bà mẹ mang theo con nhỏ cùng mấy bác trung niên bụng bia, đại đa số vẻ mặt đều vô cùng mệt mỏi.
“Ngủ đi, ngoan.” Cung Phàm nhẹ nhàng khoác eo cậu, để cậu nằm nghiêng, lại sợ khiến bụng cậu không thoải mái, Cung Phàm dịch sang cạnh ghế, cả người chỉ ngồi một nửa ghế dựa. Để cậu có đầy đủ không gian nằm được nửa người. Cung Phàm ngồi rất vững, Tỉnh Phi không phát hiện.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-phu-thieu-the/1345962/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.