Lưu Lam rất nhanh đã tới đây. Cung Phàm bận tâm tới mặt mũi Tiêu Dương, cũng không kêu y chú ý tới Tiêu Dương nhiều một chút, mà chỉ nói có người đến quán gây sự, đối phương không có thực lực hay bối cảnh gì, chỉ là tiểu nhân hơi khó chơi.
Lưu Lam mấy ngày hôm trước mới cùng Tiêu Dương xác định quan hệ, tuy rằng mới chỉ là cọ xát, thế nhưng cảm giác với đối phương không tồi. Nếu như không ngoài ý muốn, đời này hai người có thể cứ thế mà đi tiếp.
Lưu Lam nhìn trên mặt Tiêu Dương có vài vệt đỏ, lại có vài vết máu, lần đầu tiên không cười, triệt để biến thành mặt than.
“Về sau đi làm anh đưa em đi.” Lưu Lam dùng khăn tay lau đi vết máu trên mặt hắn, Cung Phàm kêu thư ký đi lấy cồn tiêu độc đến. Động tác Lưu Lam xử lý miệng vết thương thực thành thạo. Ngay cả khi một khắc kia cồn đụng tới miệng vết thương rất đau, thế nhưng Tiêu Dương ngoài ý muốn thực nhu thuận. ôn nhu cùng che chở của Lưu Lam khiến hắn cảm thấy thực hạnh phúc.
Cung Phàm nhìn hai người show ân ái, phất phất tay, để Lưu Lam tan tầm còn chăm sóc vợ. Còn mình thì cúi đầu công tác.
Kỳ thật trong lòng Cung Phàm có chút phiền. Tỉnh Phi tính cách nói thật ra là mềm nhũn, nhìn qua chính là kiểu người rất dễ bắt nạt, khiến người ta lo lắng. Tiêu Dương tuy rằng ngày thường rất đại khí, hoạt bát, nhưng lại không phải là người có thể gánh được việc. Anh ngược lại muốn giúp Tỉnh Phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-phu-thieu-the/1345952/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.