Tỉnh Phi đi theo Cung Phàm, cả quãng đường đi theo anh cũng chỉ có ăn, ngẫu nhiên ngẩng đầu lên nhìn Cung Phàm, để tránh thất lạc. Cung Phàm ngồi tại ghế lái, quay đầu xem Tỉnh Phi còn đang mải nhìn vui chơi.
“Ăn đủ no không?” Tỉnh Phi bị Cung Phàm kéo vào trong xe. Ba lô tùy ý để sang một bên.
“Đủ ạ.”
“Ca, anh hôm nay không đi làm sao?” Tỉnh Phi ghé người vào chỗ tựa lưng của ghế lái.
“Ừ.” Cung Phàm chuyển xe đi ra ngoài.“Hôm nay dẫn Phi Phi đi chơi.” Đồ dùng sinh hoạt thì để về nhà anh sẽ mua đầy đủ sau.
“Dạ.”
Cung Phàm mang theo Tỉnh Phi lượn một vòng trong thành phố, X thị so với Y thị phồn hoa hơn một chút,[Giải thích: Sở dĩ địa chỉ hơi linh tinh, ta đều dùng X để đặt tên. Nơi này là Y thị, là do muốn chỉ rõ sự đối lập. Không thể không dùng chữ cái “Y”. (lời tác giả)] từng tòa cao ốc đứng sừng sững, nhưng xanh hóa(*) vẫn rất tốt.
(*xanh hóa: chỉ không gian xanh trong thành phố)
Di động Cung Phàm vang lên, Tỉnh Phi ghé vào ghế ngồi ngắm tới ngắm lui. Cung Phàm hướng lên kính chiếu hậu xem một chút, sau đó đeo tai nghe Bluetooth lên tai.“Cung đại lão tổng, ngài đã đón được lão bà(**) chưa?”
(**lão bà: vợ… bởi vì mỗ Lạc rất thích từ lão bà nên quyết định để nguyên =)))
“Rồi.”
“Vậy ngài có phải nên trở lại công ty rồi hay không a?” Thanh âm bên kia như đang cười khổ, hận không thể phát điên.
“Không có thời gian.”
“……”
“Thấy sắc quên nghĩa!”
“Ừm, cúp đây.” Cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-phu-thieu-the/1345922/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.