Cục trưởng Lục là một chàng trai trẻ, thực tế số lần ngồi xe cứu thương suốt ba mươi năm qua lại rất nhiều.
Mà lạ đời như đợt đó quả tình là lần đầu tiên.
Chẳng cần biết tư thái trông điêu luyện thế nào, kỹ thuật dùng dao đẹp ra sao, cũng không thể che giấu được đây là bữa cơm đầu tiên Lục Diệp tự tay làm. Đồ ăn nom hấp dẫn đấy, mà mùi vị thì, cục trưởng Lục phải đánh động lương tâm nói một câu, chính xác là khó ăn kinh thiên động địa, quỷ khóc thần sầu.
Để ngăn không cho Vu Lạc phát hiện ra đằng sau vẻ khéo léo của mình, cục trưởng Lục, người vẫn còn đang trong giai đoạn khoái ngầu lòi của tuổi trẻ, miễn cưỡng lùa hết tất cả vào miệng.
Hành động này vô cùng bốc đồng, hậu quả cũng cực kỳ nghiêm trọng.
Cho nên sau khi không để ý bụng quặn đau từng trận, Lục Diệp thành công bị xuất huyết dạ dày, té xỉu ở gần cổng bệnh viện.
Vừa hay một chiếc xe cứu thương từ bên ngoài chạy về, bác tài xế chưa kịp đánh vô-lăng xong, liền thấy tên trẻ ranh lớn xác gục đầu, sắp tình thương mến thương với bánh xe của bác.
Lợi hại ghê chưa, dám ăn vạ ngay cửa bệnh viện.
Bác tài xế xuống xe với khí thế hùng hổ, rồi thở hồng hộc xách người lên.
Cổng bệnh viện cách khoa cấp cấp tương đối xa, bác tài xế tiễn Phật tiễn tới Tây thiên, mở còi cảnh báo, đuôi xe dừng cái két trước cửa khoa cấp cứu.
Xe cứu thương ra ngoài đổ dầu, lúc về còn cộ thêm tặng phẩm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-phu-lao-khi/1659751/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.