Mạc Thiên gia gia nói chuyện một lúc sau thì ra về.
- Tỷ, tại sao tỷ lại nói cho lão Mạc Thiên về thân phận của chúng ta. Chẳng phải như thế sẽ rất nguy hiểm sao?
Nhã Uyên thở phào một hơi, mồ hôi cô vã ra như tắm ướt đẫm cả lưng áo.
- Ta biết chứ, đây là một canh bạc đánh liều đấy. Nếu đúng thì ta sẽ có người bảo vệ, nếu sai chắc chắn chúng ta phải rời khỏi đây.
- Khi bước vào ta đã cảm nhận được tu vi của lão ta không tầm thường, cực kì thâm sâu.
- Nói vậy chúng ta đây là thắng hay thua vậy tỷ?
- Ta không biết nữa, chỉ có thể chờ đợi thôi.
- Cho dù thế nào ta cũng sẽ ở bên tỷ.
Nắm lấy tay Bạch nhi, Nhã Uyên nhận ra vết thương trên tay cô liền hỏi
- Muội làm sao vậy? Sao lại bị thương.
- A Cái này là do ta chạm vào tỷ lúc tỷ tâm ma độ kiếp nên mới bị thương. Lúc đó tỷ lạnh lắm, ta sợ...
Nhã Uyên vội lấy ra đan dược trị thương, bảo Bạch nhi uống vào.
- Ta không sao mà, đây chỉ là vết thương nhỏ thôi.
Nhã Uyên không nói, tay bỏ viên đan vào miệng rồi hôn lấy Bạch nhi, truyền viên đan qua cho coi.
Bạch nhi không còn cách nào khác liền nuốt xuống.
Thấy nàng đã uống thuốc, Nhã Uyên mới buông Bạch nhi ra.
Bạch nhi đỏ mặt, cả người cô nóng rang rạo rực liền đè luôn Nhã Uyên xuống giường.
- Hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-nuong-chuyen-sinh-roi/2717070/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.